Chương 22: Mài răng

Editor: Tuyền Uri

Thư Tầm vẫn đắm chìm trong sự ngạc nhiên và vui mừng khi không cần phải đi một mình, Dạ Tiền đã chuẩn bị xong đã mở cửa ra, cơn bạo phong lập tức tràn vào, Thư Tầm với tay kéo chiếc khăn choàng lên, chỉ để lộ ra nửa khuôn mặt, đôi mắt to ánh lên trong bóng tối, nốt ruồi son trên lông mày dường như đặc biệt rực rỡ trong thế giới trắng mênh mông này.

Dọc đường đi, Thư Tầm chỉ phương hướng cho Dạ Tiền, căn nhà gỗ sau lưng rất nhanh đã bị gió tuyết vùi lấp, không thấy đâu nữa.

Đôi chân to dài của Dạ Tiền đương nhiên nhanh hơn rất nhiều so với đôi chân ngắn nhỏ của Thư Tầm, thời gian tới khu rừng Bạch Nhan vẫn sớm hơn so với dự tính của Thư Tầm, đây cũng chưa phải là tốc độ tối đa của Dạ Tiền.

Hai ngày ngắn ngủi, khu rừng cũng không có thay đổi gì nhiều, vết tích của Thư Tầm sớm đã bị tuyết trắng bao phủ, đứng ở bìa rừng, Thư Tầm trèo ra khỏi túi của Dạ Tiền. "Mảnh rừng này diện tích rất lớn, có động thực vật bản địa hoang dã sinh sống, chúng ta có thể di chuyển về phía tây nam dọc theo đường núi Vi sơn, trước đó, chúng ta cũng cần lấy một ít đồ." Vừa nói Thư Tầm vừa thuận theo y phục của Dạ Tiền mà trượt xuống.

Dạ Tiền đứng ở trên tuyết, để mặc cho Tiểu Đoàn Tử tự do trượt xuống, sau đó nhìn người bé nhỏ chạy một đường tới chỗ cây Bạch Nhan, để lại một chuỗi dấu chân nhỏ phía sau đặc biệt bắt mắt, Dạ Tiền lại thuận tiện giẫm lên những dấu chân đó mà đi.

Lúc này trên màn hình chung là một loạt các âm thanh thúc giục.

"Dạ thần mau đi nhanh lên, Tiểu Đoàn Tử sắp bị thổi bay rồi."

"Gió tuyết lớn thật, dấu chân nhỏ của Tiểu Đoàn Tử rất nhanh đã bị thổi bay rồi."

Thư Tầm vùi đầu mà đi, rất nhanh đã tới được chỗ mục tiêu, nhìn hốc cây nhỏ trước mặt dường như sắp đóng băng đến nơi, Thư Tầm thò móng vuốt sắc nhọn của mình ra, cào hai nhát để phá vỡ lớp băng, sau đó chui vào bên trong.

Màn hình chung "………"

"Dạ thần, nhanh lên, nhanh lên!"

"Động tác này đối với Dạ đại thần mà nói có chút khó a,  Dạ đại thần có thể khoan được vào trong không? Ta nhớ Dạ thần là một Giác Tỉnh giả mang huyết mạch của một cự lang, đến hạ gục cái cây còn có thể nữa là….."

"Tiểu Đoàn Tử đang làm gì vậy? Bộ dạng đôi chân ngắn nhỏ khi trèo vào trong trông thật dễ thương a!"

Dạ Tiền đang ngồi xổm trước cây Bạch Nhan, bóng dáng cao lớn dường như che khuất toàn bộ ánh sáng, trong hốc cây rất nhanh liền ló ra một chiếc đầu nhỏ, chỉ chỉ bên cạnh, ý bảo Dạ thần chuyển sang.

Màn hình chung đột nhiên nổ ra một trận cười lớn, Dạ thần lại bị ghét bỏ rồi, vị thần toàn năng đã bị đồng đội ghét bỏ."

Vị thần cao lãnh trong con mắt của khán giả đang thực sự từ bên này chuyển sang bên kia, hơn nữa vẫn như cũ ngoan ngoãn ngồi xổm bên hốc cây, bóng dáng cao lớn hiện rõ ràng trong thế giới mùa đông tuyết trắng lạnh giá này, lại khiến người ta đột nhiên có cảm giác an toàn.

"Đột nhiên cảm thấy Dạ thần của tôi trở nên dễ thương một cách khó hiểu, có chuyện gì vậy?"

"Dạ thần ngoan vậy sao? Ta không tin! Ta đã xem chương trình truyền trực tiếp giả mạo!"

"A a a, dễ thương a, nếu Dạ thần mà biến thành hình thú ngồi xổm bên cạnh, phụt, máu đã thành rãnh!"

"Hiện hình thú! Hiện hình thú! Đúng rồi, Tiểu Đoàn Tử là hình thú gì? Phải chăng là một tiểu lang sữa, nếu không sao lại giống đến vậy?"

Rất đáng tiếc Dạ Tiền không thấy được truyền trực tiếp, nhưng tự nhiên Dạ Tiền cũng không thể nào đáp ứng được yêu cầu mạnh mẽ của khán giả, đương nhiên, cho dù là thấy được, thì cũng vẫn bày ra một bộ mặt liệt không cảm xúc.

Một lúc sau, Thư Tầm cuối cùng cũng đã thu thập được quả Bạch Nhan và một ít nấm bỏ vào trong ba lô nhỏ, sau đó vui vẻ chui ra khỏi hốc cây, trông thấy Dạ Tiền đang ngồi xổm một bên, lắc lắc móng vuốt mập định chào hỏi, nói cho Dạ Tiền quyết định của mình.

Dạ Tiền giơ bàn tay ra trước Thư Tầm, chân ngắn nhỏ của Thư Tầm thành thục lạch bạch bước lên, không có nhiều sự giao tiếp giữa hai người, nhưng lại ngầm hiểu nhau đến kinh ngạc.

Trở lại chiếc túi áo ấm áp, Thư Tầm lập tức xoa xoa gương mặt bánh bao hơi lạnh của mình, sau đó mới chỉ hướng đông nam nói, "Đường núi Vi Sơn rất dài, xuyên qua Vi Thị, có lẽ đây cũng là lý do mà nó có tên là Vi Thị, Vi Thị ở hướng tây nam, Vi hồ và Bạch Nhan tiểu trấn đều nằm gần đường núi, chúng ta đi theo hướng này là có thể thấy, còn khi vào sâu trong núi Vi Sơn, mọi thứ do ngươi quyết định là được rồi."

Tầm Bảo Thử trời sinh ra có ý thức mạnh mẽ về phương hướng, đây cũng là thiên phú và chỗ dựa của Tầm Bảo Thử bọn họ khi tung hoành ở một đại lục, cho dù Thư Tầm vẫn còn là niên ấu, về mặt phương hướng, Thư Tầm vẫn là vô cùng tự tin.

Dạ Tiền đối với con đường mà Thư Tầm chỉ dường như không có bất kỳ sự nghi hoặc nào, không một chút chậm trễ bắt đầu đi về phía tây nam.

"Ta nhớ Dạ thần về đường xá dường như có chút hơi ngốc, đi với Tiểu Đoàn Tử sẽ không có vấn đề gì chứ?"

"Trên lầu không nhắc, ta gần như quên rồi! Trong nền tảng trò chơi này không có bất kỳ dụng cụ điều hướng thông minh nào, ha ha ha, hãy yên tĩnh mà chờ xem hai người sẽ lạc đường…."

"Thảo nào mà Dạ thần suýt để mình chết đói!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!