Chương 21: Xuất phát

Editor: Tuyền Uri

Cùng lúc đó, trong căn phòng truyền trực tiếp game《cuối đường mùa đông》, cảnh đang chuyển ngẫu nhiên, một ngày mới, như cũ có vô số người chơi đã tử vong trong mùa đông, bình luận viên đối với việc này cũng chỉ có thể bày tỏ sự tiếc nuối, đồng thời căn cứ theo nguyên nhân tử vong của người chơi, đưa ra chiến lược tấn công nhất định, đương nhiên, trong trò chơi sinh tồn, tấn công cũng không có nghĩa là thắng lợi tuyệt đối.

"Phía dưới chúng tôi cắt ra một vài game thủ thần cấp, xem xem những đại thần game làm thế nào để sống sót trong cảnh tàn khốc của trò chơi sinh tồn, phải chăng hiện tại họ đã có phát hiện mới?" Bình luận viên Tiển Nguyệt theo quy ước, đã cắt ra cảnh của một vài game thủ cao cấp, phát hiện thấy khả năng sinh tồn của đại bộ phận game thủ đều là khó khăn, và trong tiến trình của trò chơi cũng không có tiến bộ đáng kể nào.

Vào trò chơi đã 7 ngày, nhưng phần lớn game thủ, thậm chí là game thủ cao cấp, cũng như cũ đang phải đấu tranh để sinh tồn.

" Vương của ta! Là Vương của ta, bay trong thời tiết này, phải chăng là đã phát hiện ra điều gì?" Tử Sắc kích động, lắc lắc xúc tu phía trên, ánh mắt khóa chặt vào màn hình trò chơi, " Tuyến đường này, theo như dữ liệu mới công bố, dường như sắp tới Vi Thị phía trước."

Tiển Nguyệt gật gật đầu, khẳng định phán đoán của Tử Sắc, "Không sai, Vi Thị là một trong những thành phố đông dân nhất mảnh lục địa này, game thủ thần cấp mà chúng ta quen thuộc Liệt Dương cùng với Dạ Tiền đều sinh gần Vi Thị. Mà có vẻ như hành động của Liệt Dương sắp nhanh hơn Dạ Tiền rồi, ít nhất hôm qua Dạ Tiền vẫn còn ở ngoại ô, hơn nữa cũng không có ý đi tới Vi Thị."

"Theo như tôi biết, cho đến nay, vẫn chưa có ai tới được Vi Thị, tình hình cụ thể ở Vi Thị chúng tôi cũng không thể nói được bất cứ điều gì, Vương của ta xem ra muốn trở thành người chơi đầu tiên đến được Vi Thị rồi, dựa vào tốc độ này, không đến hai ngày, Vương của ta sẽ tới phạm vi khu vực Vi Thị, hơn nữa chúng ta cũng có thể được nhìn thấy di chỉ của thành phố đầu tiên trong cuối đường mùa đông này.

Trong căn phòng truyền chính thức, đột nhiên vang lên một loạt âm thanh chúc mừng, tất nhiên, âm thanh chúc mừng phần nhiều là đến từ Trùng tộc, trong thế giới trò chơi, giữa ngũ đại chủng tộc đương nhiên cũng sẽ tồn tại mâu thuẫn và đấu tranh, đặc biệt phần thưởng trong trò chơi này liên quan đến tài nguyên, cho nên sự cạnh tranh lại càng thêm khốc liệt.

"Chúc mừng Vương của ta lại sắp làm nên lịch sử!"

"Đế Vương Điệp quả không hổ danh là bá chủ, bản thân Liệt Dương cũng là game thủ thần cấp, lại thêm khả năng bay, Vi Thị, tất sẽ tới!"

"Dạ thần của ta nữa! Dạ thần nữa!"

"Dạ thần lẽ nào lại ngã rồi? Có truyền trực tiếp của Dạ thần không? Báo một chút tiến độ đi! Dạ thần của ta sao có thể chịu thiệt đến sau người khác!"

"Tôi lúc trước có truyền trực tiếp Dạ thần rồi, nhưng Dạ thần mặt đen quá, hình như là sắp đói chết, khôn ngoan từ chối truyền, không dám truyền tiếp nữa."

"Ha ha ha, trên lầu tuyệt đối đã sai trọng điểm, Dạ thần của ta còn đang bận nuôi trẻ nhỏ…"

"Nuôi trẻ nhỏ? Đây không phải là game sinh tồn sao? Khi nào đã cải thành nuôi dưỡng rồi, Dạ đại thần của các người có phải bị đói mà sinh ra ảo giác rồi không?"

"Dạ Tiền tuyệt đối đã bị ảo giác rồi, hay là truyền trực tiếp Vương của ta đi, hội tụ một thể may mắn và sức mạnh!"

Các bình luận trong phòng truyền trực sắp rơi vào trạng thái hỗn loạn, cảnh phát chính thức lại một lần cắt chuyển, mà cảnh lần này lại chính là Dạ Tiền sở tại. Chỉ thấy trong một căn phòng gỗ không lớn, trên sàn gỗ rải rác quần áo mùa đông, Dạ Tiền dựa vào bên giường, một chân dài duỗi thẳng, một chân co lại, một tay để tự do trên đầu gối, một tay đang cầm tăm, nhàn nhã ăn trái cây tráng miệng.

Dạ Tiền cúi đầu, nhìn xuống mặt sàn, ánh mắt người xem cũng theo đó mà di chuyển, lập tức liền trông thấy một Đoàn Tử nho nhỏ cầm cây kim dài đang may thứ gì đó, người nhỏ lạch bạch chạy tới chạy lui, chạy mệt rồi, liền dựa vào chân dài của Dạ Tiền mà ngồi, Dạ Tiền lập tức sẽ cắm trái cây vào một cây tăm. Nghỉ ngơi xong, Tiểu Đoàn Tử lại tiếp tục bận rộn may thứ gì đó, Dạ Tiền sẽ thỉnh thoảng vươn tay giúp điều chỉnh đường may, bầu không khí xem ra vô cùng hòa hợp, mà hòa hợp dường như là của cuộc sống bình thường, lẽ nào lại có trong game sinh tồn?

Cả căn phòng truyền trực tiếp im lặng, sau đó lại là hàng loạt các bình luận.

"Ta sắp đi ăn cơm, phải chăng ta đã bị đói mà sinh ra ảo giác, ha ha ha, lúc trước ai nói ảo giác, mặt liệt vậy?"

"Ta đi, Dạ đại thần sao lại khác vậy? Đây là tình huống gì vậy? Tại sao đột nhiên lại xuất hiện một Đoàn Tử?"

"Đoàn Tử đang may y phục phải không? A a a dễ thương quá, Dạ thần giúp a, xem Đoàn Tử mệt kìa."

"Trẻ mồ côi a, trẻ mồ côi!"

"Hehe, Dạ Tiền của các người đúng là đang nuôi trẻ nhỏ rồi, đây vẫn là ngoại ô mà, nhất định sẽ sau Vương của ta."

"Dạ thần của ta nuôi trẻ nhỏ cũng có thể qua cửa, hà tất phải bôn ba ~"

Đám người tranh luận lúc này cũng không biết, trong lời nói vô tình của mình, ai có thể dự liệu được, Dạ thần trong mắt mọi người nuôi một Đoàn Tử cuối cùng lại qua cửa.

Bình luận viên Tử Sắc đã ngẩng mặt lên và lắc lư những chiếc xúc tu. "Dễ thương dễ thương a, nghe nói lúc trước khi Đông Văn bình luận, đã phát hiện ra người chơi nhỏ nhất, hôm nay cuối cùng cũng đã trông thấy, có điều, sẽ không bị Dạ thần ăn mất đấy chứ!"

Tiển Nguyệt sắc mặt đen lại, nói không nên lời. "Tử Sắc, ngươi sợ Dạ thần phải không, hay là đối với Dạ thần có hiểu lầm gì? Dạ thần xem ra không giống một người bị đói đúng không?" 

Tiển Nguyệt xoa xoa cằm, tiếp tục bồi thêm một câu. "Muốn ăn cũng phải đợi nuôi lớn lên đã rồi hãy nói, nhỏ như vậy thì ăn gì chứ."

Tử Sắc hoảng sợ co xúc tu lại. "Loài người thật đáng sợ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!