Chương 8: Rưỡi Đêm

Bài đăng số 1 (sau khi quyết định hoạt động lại) của page Healing Club:

Giữ cho Đầu thanh tịnh

- Tóc để yên chẳng cắt, chẳng tổn hại nó, không làm nó hoảng loạn.

- Não chẳng nghĩ những chuyện thị phi, không nghĩ tới điều bất thiện thì tự nhiên nó yên tĩnh.

- Tai chẳng nghe những điều khiến tâm tình loạn động thì tự nhiên nó tịch tĩnh

- Mắt chẳng nhìn những thứ khiến tâm tình loạn động thì tự nhiên nó bình yên bất động.

- Miệng chẳng ăn uống những thứ không thanh tịnh thì tự nhiên nó thanh tịnh.

- Miệng chẳng nói những điều dư thừa, thị phi thì tự nhiên nó được bảo tồn.

- Mũi chẳng ngửi những mùi hôi thối làm thân tâm loạn khí, chẳng ngửi hương thơm gây ảo giác khiến tâm tình mê mẩn bất định, giữ mũi sạch trước các loại hương thì tự nhiên thanh tịnh.

1

Nguyễn Mùa Xuân: Chị Kiều à, chị ngồi lên cho em lạy chị rồi em thưa. Chúng mình đang cần chữa lành mà chị viết cái gì vậy? Chị ở đâu ra vậy? Việc mình cần làm là viết cfs giả để tăng tương tác cho page cơ mà...

Vương Thanh Kiều: Em thấy không ổn à?

Nguyễn Mùa Xuân: Ổn chỗ nào vậy chị gái...

Vương Thanh Kiều: Mọi vấn đề cần phải giải quyết từ gốc rễ, chúng ta đang sống trong thế giới có quá nhiều thị phi gây ảnh hưởng tới tâm trạng và cảm xúc của bản thân, vì vậy chúng ta cần xây dựng một nền tảng thật vững chắc trước đã, kế đến mới chữa lành. Giống như học võ cần học đứng tấn đầu tiên vậy.

Nguyễn Mùa Xuân: Nghe cũng hợp lý nhưng em cần bàn bạc lại đã. Ngay câu đầu đã nói không cần cắt tóc, bài này được viết từ năm bao nhiêu vậy chị gái? Bảo sao tóc chị dài qua cả mông.

Vương Thanh Kiều: Ừm, em cứ xem xét đi. Nếu không thì chị nghĩ em nên làm mẫu cho chị.

Vì Kiều là thành viên lâu năm nhất của CLB nên được giao nhiệm vụ viết bài đăng đầu tiên làm mẫu, thế nhưng Kiều đang là học sinh lớp 12, cũng bận rộn với cả đống bài tập trên lớp và ba buổi học thêm mỗi tuần nên đầu óc không còn khoảng trống để suy nghĩ sáng tạo ra cái gì đó mới nữa.

Chín rưỡi tối mới trở về từ lớp học thêm tiếng Anh, Kiều vội vã dọn dẹp mấy thứ đồ linh tinh do con chó trắng bày bừa, ví dụ như thảm lau chân đáng lẽ nên ở trước cửa thì hiện đang bị lôi vào trong gầm ghế hoặc đôi giày cũ của mẹ bị đem ra cắn nát bét giữa nhà. Kiều chẳng buồn phi tang mà cứ thế thẳng tay ném xác đôi giày kia vào thùng rác, xong xuôi mới có thời gian để đi tắm gội.

Kiều có gắn một chiếc loa bluetooth chuyên dụng trong phòng tắm để có thể vừa tắm vừa nghe nhạc, cô vừa vào trong đã để âm lượng lớn hết cỡ để tiếng nhạc không bị tiếng nước chảy át mất, nhưng sau đó Kiều phải dừng mọi động tác vì phát hiện mình quên chưa mua chai dầu gội đầu và chai sữa tắm mới...

Một mình dùng một phòng tắm riêng, sau khi hết sữa tắm, đáng lẽ cô còn có thể dùng tạm cái bánh xà phòng hương hoa nhài chuyên để rửa tay. Nhưng hôm trước cô đã lấy miếng bánh xà phòng tí hon còn sót lại kia để tắm cho con chó trắng, sau đó vô tình dội trôi cái thứ nhỏ hơn cả đầu ngón tay ấy vào cống thoát nước mất tiêu. Nhớ lại thì cả hai thứ kia cô đều mua lâu lắm rồi, mua từ năm còn học lớp 11, dùng hết cả hè sang tới lớp 12 là khoảng bốn, năm tháng chúng mới chịu hết, nên cô không thể trách chúng hết quá nhanh làm cô không có sự chuẩn bị được.

1

Kiều nghĩ ngợi một lúc, chạy sang phòng bố mẹ ở tầng ba mới phát hiện cửa ngoài đã bị khóa từ đời nào mà cô chẳng hề biết, sau đó cô lại chạy xuống xem xét phòng vệ sinh ở tầng một, thấy bên trong chẳng có gì cả vì cô không dùng nhà vệ sinh tầng dưới để tắm rửa bao giờ.

Nhìn màn hình điện thoại thấy đồng hồ báo 11 giờ đêm, Kiều cảm thấy hơi tuyệt vọng vì mọi thứ đều hết cùng lúc, mà giờ này chẳng còn nơi nào bán hàng ngoài Circle K

- cửa hàng tiện lợi mở cửa 24/24, và cô cũng chẳng dám ra đường giờ muộn bao giờ. Hơn nữa Kiều còn không biết lái xe hai bánh, chẳng hiểu vì lí do gì, bốn bánh thì còn lái được, ý là xe một bánh đằng trước với ba bánh đằng sau để giữ thăng bằng

- cái loại mà cô đạp từ hồi còn bé xíu, chứ xe ô tô đương nhiên là chịu.

Trong sân nhà cô hiện trống trơn vì cô chẳng sở hữu cái xe nào cả, biết lái đâu mà mua xe? Circle K thì cách nhà cô phải tới 500m

- một con số đáng suy nghĩ.

1

Kiều giơ cánh tay lên ngửi thử, thấy người mình cũng chẳng có mùi gì, nhưng cái cảm giác mồ hôi dính vào cơ thể chẳng dễ chịu chút nào. Cô quyết định tắm bằng kem đánh răng, sau đó là sữa rửa mặt, nhưng chúng đều không ổn.

Hôm nay điều hòa ở lớp học thêm hỏng đột ngột, đám học sinh ngồi trong căn phòng nhỏ chứa hơn hai chục người dùng chung hai cái quạt tường bé tí để đương đầu với thời tiết đầu tháng 10 oi bức mà mồ hôi cứ túa ra như ma làm, sau đó Kiều bắt đầu luận đến việc ngày xưa khi điều hòa chưa phải nhà nào cũng có thì những nơi thế này được gọi là "lò" luyện thi cũng chẳng có gì sai. Nóng như cái lò thiêu vậy. Chắc chắn từ "lò" có ý này, không sai được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!