Các biệt danh của Vương Thanh Kiều từ lúc bắt đầu đi học:
1. Hoa khôi mẫu giáo: Nhiệm kỳ 2 năm
2. Hoa khôi trường cấp 1: Nhiệm kỳ 5 năm
3. Hoa khôi trường cấp 2: Nhiệm kỳ 4 năm
4. Hoa khôi trường cấp 3: Nhiệm kỳ 2 năm
Giờ ra chơi trước tiết cuối, Khiêm đứng dậy ra khỏi lớp, Kiều thấy vậy đứng lên đuổi theo, tưởng sẽ sớm bắt kịp nhưng không ngờ chân cậu ta dài quá, tốc độ đi bộ nhanh hơn cả Kiều co cẳng chạy.
Sợ không đuổi kịp, hết cách, Kiều đành lên tiếng gọi để kéo cậu ta lại: "Khiêm ơi!"
Nghe có người gọi tên, Khiêm dừng bước, quay người lại nhìn cô.
Kiều chưa kịp nói gì, Khiêm dùng vẻ mặt khó hiểu hỏi:
"Ai vậy?"
Vương Thanh Kiều 13 năm nhiệm kỳ hoa khôi mỉm cười hỏi: "Thật đấy à?"
Khiêm: "Thật gì? Gọi mình có chuyện gì thế? Mà cô bạn này là ai đây?"
Vương Thanh Kiều 13 năm nhiệm kỳ hoa khôi nghĩ: Chắc thằng này đang trêu mình.
Tự giải thích hộ Khiêm xong, Kiều đưa tờ 10 nghìn cho Khiêm nói: "Trả cậu này."
Khiêm vươn tay về phía trước nhận lấy tờ tiền, đôi mày dâng lên, khuôn miệng mở ra "à" một tiếng như đã hiểu chuyện: "Thì ra là cô bạn hôm qua. Mình không định lấy lại, nhưng nếu cậu trả thì mình nhận vậy."
1
"Ừm. Cảm ơn cậu chuyện hôm qua nhé. Cậu đi vội quá nên mình không kịp cảm ơn." Kiều đưa tiền xong đứng cách một khoảng, nở nụ cười vừa lịch sự vừa biết ơn.
Khiêm gật đầu, vẫn là nụ cười công nghiệp: "Có gì đâu. Thế cô bạn học lớp nào vậy? Sao biết mình ở đây?"
1
Vương Thanh Kiều 13 năm nhiệm kỳ hoa khôi: Vãi? Thật đấy à? Thằng này đùa dai thế?
5
Hỏi xong Khiêm dường như không có ý định nghe câu trả lời của Kiều mà liếc nhìn đồng hồ trên tay mình, nói: "Mà mình vội quá, phải đi đây, tạm biệt cô bạn nhé."
Vương Thanh Kiều 13 năm nhiệm kỳ hoa khôi nhoẻn miệng cười: Má, thằng này đùa dai vãi.
Trước giờ Kiều vẫn dựa theo tính tình từng người để lựa cách đối xử.
Với loại sòng phẳng chuyện gì ra chuyện nấy, hay cao hơn mức "sòng phẳng" là "tính toán chi li" thì 1000 hay 500 đồng cứ vay là phải trả ngay. Nhưng với những người xuề xòa hào phóng, cái số tiền ít ỏi như vậy mà trả lại quá trịnh trọng sẽ bị coi là xúc phạm kiểu "tao mà thèm để ý mấy đồng lẻ đấy à", nên Kiều thường lựa chọn giúp đỡ người ta vào dịp khác, hoặc trao đổi bằng việc mua thứ gì đó tặng lại như cái bánh chai nước, miễn là giá trị không quá chênh lệch.
Hôm qua Khiêm không đầu không đuôi trả tiền giúp cô xong lập tức đi ngay, trông không có vẻ gì là muốn được hoàn lại. Nhưng xét thấy hai người còn chưa qua cả mức quen biết, dù người ta không muốn thì cô vẫn cần đánh tiếng để biết là mình có thành ý trả. Cô chỉ hơi ngại việc tỏ ra quá thân thiết với cậu bạn mới đang hot này, mất công ngồi nghe đám bạn cùng lớp ghép đôi vớ vẩn, mà cô thì đang không có nhu cầu yêu đương.
Điều cô không ngờ là giờ ra chơi tiết sau và tiết sau nữa, xung quanh bàn cậu ta hoàn toàn được vây quanh bởi mấy đứa tò mò hệt như hôm cậu ta mới chuyển tới. Lần này có lẽ vì bài kiểm tra kia mà chúng nó tò mò sâu hơn, không chỉ đám con gái mà đến cả hội con trai còn kéo ra rủ chơi game.
Đợi mãi mới đến lúc cậu ta rảnh rỗi để trả tiền, thấy xung quanh chẳng có ai, cô còn đang lo Khiêm sẽ hiểu nhầm rằng mình để ý cậu ta, biết thế quái nào được cậu ta lại trêu đùa mình kiểu này.
Chắc chắn là đùa, vì rõ ràng lúc chữa bài tiết Toán xong, Khiêm đã nhìn cô mà?
Kiều đứng từ hành lang nhìn xuống sân trường, thấy Khiêm vừa nhập hội với bọn con trai của lớp 12N cũ để chơi bóng rổ, cô vừa lắc đầu vừa gượng cười lẩm bẩm: "Ha ha ha vừa học giỏi đẹp trai vừa chơi thể thao giỏi vừa vui tính ha ha ha."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!