Tui nghĩ cảm giác lúc viết truyện mà có một người bạn đồng hành giúp sửa lỗi và động viên viết thiệt là tuỵt vời 🫶 nama689
____
1
Sáng hôm sau, Khiêm vẫn đi từ rất sớm, vậy mà cậu vừa tới nơi đã thấy Kiều đứng sẵn trước cổng đợi cậu, chóp mũi hơi ửng đỏ vì lạnh.
"Tớ thắng rồi." Kiều sụt sịt nói.
Khiêm không biết Kiều đứng đó từ bao giờ.
"Cậu..."
Ngôn từ như mắc lại ở cổ họng, đột nhiên Khiêm cảm thấy bối rối.
"Lạnh không?"
Kiều chạy tới ôm cậu, ngửa đầu hà ra một làn khói trắng: "Hôm nay lạnh lắm đấy."
Bàn tay Khiêm ở lưng chừng, sau vài phút lưỡng lự cuối cùng vẫn ôm lấy Kiều.
Lúc cả hai tới trường, nhà xe cho học sinh vẫn đang trống trơn. Bác bảo vệ thắc mắc cực độ không hiểu vì lí do gì trời trở rét mà lại có hai đứa đi học sớm thế này.
Phòng học vắng vẻ lạnh tanh không có hơi người. Hai kẻ đi học sớm ngồi suốt 30 phút mới bắt đầu thấy có người tới, đến lúc đây thì một góc phòng học đã ấm lên rồi.
Hết tiết đầu, cô chủ nhiệm đột nhiên gọi Kiều và Khiêm tới phòng họp để nói chuyện riêng.
Cô nói rằng hiện trên các trang confession do học sinh lập đang có ngày một nhiều những nội dung tiêu cực, nên thầy cô đã yêu cầu để admin page giao một phần quyền quản lý. Chuyện này cũng không có gì to tát cho tới khi cô nhận được một bài confession kèm ảnh gửi về. Trong ảnh, Khiêm đang đèo Kiều dừng trước cửa một nhà nghỉ, còn nội dung confession thì cực kì quá đáng.
Khiêm và Kiều nhìn nhau không biết nói gì, Kiều là người đầu tiên lên tiếng giải thích: "Cô ơi, địa chỉ nhà nghỉ này, thực ra là nhà của một bạn học sinh lớp 11 thôi ạ. Hôm đó em và Khiêm mang đồ của câu lạc bộ qua trả cho em ấy, lúc này là đang đợi em ấy ra nhận đồ. Em ấy tên là Nguyễn Mùa Xuân, cô có thể kiểm tra thử ạ."
"Nguyễn Mùa Xuân lớp 11A2 à? Cô có biết bạn đấy, tên khá ấn tượng. Mấy hôm trước em ấy nghỉ ốm thì phải. Nếu chuyện này là thật thì giải quyết cũng đơn giản, nếu không thì hơi khó. Các em cũng thấy mấy tấm poster tuyên truyền về tình cảm bạn bè trong sáng được dán khắp nơi quanh trường rồi nhỉ?"
"Vâng ạ." Kiều ngại ngùng đáp, đầu nhớ tới mấy nội dung tuyên truyền về việc học sinh cần trong sáng và biết điểm dừng gì gì đó trong tấm poster của Câu lạc bộ Tâm lý làm ra.
Cô chủ nhiệm là cô ruột của Khiêm, với vấn đề này đương nhiên sẽ lựa chọn tin tưởng cả hai. Ngay sau đó cô nhớ ra điều gì, vừa mỉm cười vừa nói tiếp: "Nhớ hồi trước Khiêm xin chuyển tới ngồi cùng Kiều để được giúp đỡ trong việc học hành, không ngờ còn có cả mục đích khác nữa."
Khiêm cố giấu ngại ngùng, nói: "Em có học thật mà."
Kiều nhìn cái vẻ lúng túng này của Khiêm mà thấy cậu ta thật đáng yêu, nhưng ngay sau đó đột nhiên lại nghe cô chủ nhiệm nói một câu như sét đánh tới ù cả tai.
"Thế sau này Khiêm chuyển trường, hai đứa tính thế nào?"
Trái tim vốn đã thấp thỏm của Khiêm lệch đi vài nhịp. Cậu đã nghĩ đến một vài trường hợp chuyện này được tiết lộ, chỉ không ngờ là bằng cách này.
Kiều nghe vậy lập tức ngẩng đầu nhìn cô hỏi:
"Chuyển trường ạ?"
Cô chủ nhiệm nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Kiều, hỏi: "Khiêm chưa nhắc đến chuyện chuyển trường với em à?"
Kiều quay sang nhìn Khiêm, sự im lặng như đang thừa nhận của cậu càng khiến gương mặt của cô tái đi.
Rời khỏi phòng, dường như cả hai đều có chuyện muốn nói, nhưng chẳng ai biết nên bắt đầu thế nào, và tiếng chuông báo hiệu vào giờ học cứ kêu inh ỏi khiến người ta chẳng nghĩ được gì.
"Cậu biết chuyện này lâu chưa?" Kiều không nhìn Khiêm, hỏi.
"Mới... hôm qua."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!