Buổi tối, Kiều chỉnh lại báo thức.
Hôm sau, vừa thức dậy cô đã cuống chân cuống tay, làm vệ sinh cá nhân một cách cực kỳ vội vàng như thể sắp muộn học đến nơi
- dù cô dậy sớm hơn 10 phút so với ngày thường.
Kiều đánh răng rửa mặt xong, nhìn xuống chiếc nhẫn còn mờ mờ trên ngón tay mình, do dự một lúc, cuối cùng dùng xà phòng xoá sạch.
Hôm qua cô đã cố tình không rửa trôi nó lúc tắm, và ngắm nghía nó nhiều lần trước khi ngủ. Nhưng cô không mong muốn Khiêm biết mức độ nông sâu của tình cảm cô dành cho cậu ta, mà thực ra đến cả cô cũng chẳng hiểu, vì vậy cô xoá đi.
Sau đó Kiều phát hiện, dù cô xuất hiện trước cổng nhà sớm hơn hôm qua 10 phút, nhưng cô vẫn là kẻ tới sau.
Chẳng biết Khiêm đã đứng ngoài cổng từ bao giờ. Cậu ta vừa gặp Kiều đã ôm xốc cô lên, khiến cô hơi hốt hoảng vì đôi chân không chạm đất của mình.
Kiều hơi ngẩng đầu ló ra khỏi vòm ngực của Khiêm đã bị cậu ta cúi xuống hôn tới mềm nhũn, hai tay cô không có cách nào khác ngoài vòng ra sau lưng cậu ta, ôm chặt.
2
Kiều chẳng biết đây có phải lý do bản thân dậy sớm hơn 10 phút hay không, chỉ biết lúc này cả cơ thể và tinh thần đều có phản ứng tích cực với nụ hôn này. Và nó tốt đến mức cô lại cảm thấy bực mình vì thấy Khiêm hôn giỏi quá, chẳng biết ngày trước hôn mấy em rồi?
Nghĩ vậy, Kiều tỉnh táo lại đôi chút và đẩy Khiêm ra, trong lúc chân vẫn chưa chạm đất, hổn hển thắc mắc: "Rốt cuộc... cậu có bao nhiêu bạn gái cũ rồi? Hỏi thật đấy, trả lời đi, hứa sẽ không dỗi đâu."
Khiêm vẫn như cũ mỉm cười: "Kiều là đầu tiên và duy nhất."
"Đã bảo hứa sẽ không dỗi đâu mà. Nói thật đi." Kiều nhắc lại như một đứa trẻ trâu tập yêu.
"Nếu còn ai khác nữa sẽ bị sét đánh." Khiêm đáp.
"Lời thoại cũ rích ở đâu ra vậy?" Kiều phật ý nói, "Rồi ai cũng thề, mà đã thấy ai bị phạt bao giờ đâu."
"Thôi Kiều đừng giận nữa, Khiêm sai rồi. Trưa về nấu cơm cho Kiều ăn nhé?"
Khiêm nhận sai nhanh quá, Kiều đang không biết phải phản ứng thế nào thì thấy cậu ta chạm tay lên đỉnh đầu cô, nói: "Tóc hơi rối này."
Hồi nãy Kiều hơi vội nên chải tóc không kĩ lắm. Cô vươn tay tự chỉnh lại tóc, vừa chỉnh vừa lườm Khiêm.
Ngày học hôm đó, mới tiết đầu mà Khiêm lại vẽ bậy lên ngón tay cô.
Chiếc nhẫn hôm nay đẹp hơn chiếc hôm qua.
"Hôm nay là nhẫn gì đây?" Kiều hỏi.
"Hôm qua là kim cương, hôm nay là Ruby." Khiêm đóng nắp bút, đáp.
Kiều thấy cậu ta đùa nghiêm túc quá, không nhịn được cười đáp: "Sắp giàu rồi."
"Giàu tình cảm của tớ." Khiêm cũng cười theo.
1
Vì bàn của Khiêm và Kiều chưa phải là bàn cuối, khoảng cách giữa bàn trên bàn dưới chẳng phải quá xa nên mấy hành vi trêu đùa tình tứ đều bị đám xung quanh để ý hết.
Mặc dù cả hai chẳng làm gì quá trớn, nhưng môi trường lớp chọn của đám "học sinh ngoan hiền đề cao việc học" có văn hoá khá khác biệt so với cái lớp 12
-Nát cũ của Khiêm
- nơi mà mấy cặp đôi ôm ấp hôn hít trong lớp cũng thành chuyện bình thường
- nên cuối cùng cả hai cũng bị hội học sinh lành bàn bên nhắc nhở: "Vừa vừa phai phải thôi hai bạn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!