Trước hết tui muốn cảm ơn bà @nama689 vì đã xuất hiện và thảo luận với tui về bộ truyện này. Khá tình cờ khi tui đọc được bộ Sự Xáo Động Trong Tâm hồn của bả viết và nhận ra cả hai đang khai thác cùng một kiểu nữ chính, mà lúc đăng ở đây thì không có ai nhận xét đầy đủ cho tui nên tui cũng hoang mang không biết mình viết tốt hay không tốt, người đọc có hiểu nổi không... Nhờ có bà Nam Á Nam mà tui đã có động lực viết tiếp rất nhìu, lúc cùng nói chuyện một đề tài thấy rất vui nữa, nếu không vẫn nằm lười chảy thây trong hoang mang quá xDDD
3
___
Ngày hôm sau, Kiều vừa nghe chuông báo thức lập tức bật dậy và làm vệ sinh cá nhân nhanh nhẹn hết mức có thể. Sách vở đã soạn từ trước, đánh răng rửa mặt mặc quần áo cũng chẳng tốn mấy thời gian, chỉ có công đoạn vật lộn với mái tóc dài quá mông của cô mới đáng lo ngại nhất. Đứng trước gương, dù Kiều đã quen tay nhưng vẫn không tránh khỏi việc loay hoay làm sao để nó có thể vừa gọn phần sau và đẹp phần trước.
Xong xuôi cô lại nhặt cái dây đeo thẻ vé tháng xe bus đang đặt trên bàn lên, thay vì đeo vào cổ thì cô cất nó trong ba lô, còn cặp chìa khóa nhà bình thường nhét trong bao đựng thẻ xe bus thì cô lại cài lên dây buộc tóc.
Đã từng có một đoạn thời gian Kiều cố tình tiếp cận Khiêm nên chờ đợi cậu ta đi ngang qua nhà mình để xin đi nhờ, nên cô tự tin là mình nắm khá rõ thời gian đi học của cậu ta. Thế nhưng hôm qua khi Kiều vừa ra cổng đã thấy cậu ta đứng đợi sẵn, lúc hỏi thì cậu ta nói "vừa mới đến". Vì lý do này mà hôm nay Kiều quyết tâm muốn xuất hiện sớm hơn cậu ta.
Kiều vừa đeo giày vừa nhìn đồng hồ treo trên cửa, thấy tốc độ của mình sớm hơn ngày thường cỡ mười phút.
3
Cô tự nhận xét bản thân là một người sống chậm, nói rõ hơn là hơi lề mề, cộng thêm vẻ ngoài xinh đẹp từ nhỏ với đám bạn bè lúc nào cũng sẵn sàng chơi cùng mình, thì cô đã từng nghĩ chuyện người ta chờ đợi mình là đương nhiên.
Cho đến khi chẳng còn ai muốn chờ đợi cô nữa.
Và cô cũng chẳng còn thiết tha chờ đợi điều gì, ngoài những chuyến xe bus đi đi về về ngày qua ngày.
Kiều vừa mở cổng đã lại thấy Khiêm đứng ngay đó với chiếc xe dựng gọn một bên.
Cậu ta bước tới, vòng tay ôm Kiều một cái, dụi đầu lên vai cô.
"Nhớ Kiều quá."
Có lẽ do những kẻ mới yêu đương như cô và cậu ta vẫn còn dư âm của việc cả ngày hôm qua ở bên nhau, với những nụ hôn ngọt ngào, những cái ôm thật lâu, cảm xúc tốt, tinh thần phấn chấn vì được đạp xe cả một buổi chiều, nên cảm giác nhớ nhung mãnh liệt hơn bình thường.
Kiều cũng ôm lại cậu ta, vùi mặt vào trong lòng cậu ta nói: "Mới gặp hôm qua mà."
Cô thích cảm giác ôm ấp này quá đi mất.
Mùi hương dễ chịu, nhiệt độ dễ chịu, và cảm giác được bao bọc.
Không nhớ được ai buông ai ra trước, tóm lại là cả hai vẫn cần đi học.
Tới giờ ra chơi tiết thứ hai, Khiêm vừa rời khỏi lớp giờ ra chơi do có đứa cùng lớp gọi cậu ta đi nói chuyện gì đó thì Duy lập tức đứng dậy, tới lảng vảng một lúc quanh bàn của Kiều, mãi sau đó mới chịu lên tiếng: "Ê Kiều, ra đây tao bảo một tí."
"Ơi, chuyện gì đấy?"
Kiều nhanh chóng đáp lại, sau đó cũng hơi giật mình vì giọng nói của cô thân thiện hơn bình thường, cơ mặt tươi tỉnh sáng sủa, cứ như vừa được hồi sinh vậy. Bình thường cô còn chẳng đệm "ơi" ở trước câu.
"Thì cứ theo tao, tao nói cho mà nghe."
Trong đám con trai trong lớp, Duy thường tỏ ra là một thằng cục súc hơn người, hơn nữa giữa Duy và đám con gái trong lớp gần như không có chút thân thiết nào nên trong suốt thời gian học cấp 3 Duy chưa từng khiến Kiều phải bật chế độ đề phòng, đó cũng chính là lý do Kiều không xếp vào hạng mấy tên thích đùa giỡn tán tỉnh mình. Vì thế Kiều đồng ý nghe Duy nói chuyện, đoán đây là chuyện gì đó quan trọng cần nghe.
Duy dừng ở một góc hành lang, lúng túng một lúc mới phun ra được một câu: "Mày với Khiêm đang quen nhau à? Từ hôm trước?"
Kiều nhớ lại thì cô và Khiêm quả thật mới quen nhau đến ngày thứ ba. Cô không định nói chuyện với người khác về đề tài này, nhưng Khiêm đã là người muốn công khai mối quan hệ trước thì cô cũng khó lòng chối khi được người khác hỏi, nếu không thì chẳng khác nào đánh vào mặt Khiêm cả.
"Ừ."
"Mày với Khiêm có quen nhau từ trước không?"
"Mày hỏi nhiều thế làm gì? Tao về lớp đây." Kiều không có ý định trả lời câu hỏi về những thông tin không công khai, vậy nên quay gót định bỏ đi.
"Khoan đã." Duy đột nhiên nắm tay cô kéo lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!