Chương 17: Mập Mờ

Trong giờ học thêm Toán buổi tối, thay vì chăm chú nghe giảng thì Khiêm loay hoay tạo nick clone Facebook.

Hồi chiều Khiêm đã tạo thử nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy cái nick trắng mới tinh này không ổn, trông rất lộ liễu, thế là cậu mang mối trăn trở này vào giờ học thêm, giấu điện thoại dưới gầm bàn và tìm các cách để che giấu thông tin, giấu số 0 tròn trĩnh trong mục bạn bè để Kiều không biết nick mới được lập ngày hôm nay, để Kiều chỉ đơn giản nghĩ cậu là một thằng lowkey không dùng Facebook.

Cậu đang chuẩn bị hoàn thành thì thấy có tin nhắn điện thoại, người gửi là Kiều với nội dung:

[Cậu chưa gửi link cho tớ.]

Ngón tay của cậu hơi căng thẳng, lại một lần nữa giằng xé giữa việc nên tỏ ra rằng mình có quan tâm cô hay là mình chẳng mặn mà lắm.

Khiêm còn chưa quyết định thì đột nhiên nghe giọng cô Liên dạy thêm môn toán gọi tên cậu: "Khiêm, đang nghịch điện thoại dưới gầm bàn à? Nêu thử cách giải câu này xem nào?"

Khiêm cúi đầu nhìn tờ đề chưa chữa câu nào, sau đó ngẩng đầu nhìn cô Liên, im lặng mất một lúc, đang định thật thà xin cô đọc lại câu hỏi thì nghe tiếng bạn học ngồi bàn trên quay xuống nhắc: "Câu số 3 ấy!"

Khiêm nhìn xuống câu 3, thấy một câu rút gọn biểu thức khá đơn giản, thông thường chỉ mất vài giây để tìm cách giải nhưng lúc này cậu không tập trung nổi. Khi cậu nghĩ có lẽ mình nên xin lỗi cô một câu cho xong thì người vừa nhắc cậu lại tiếp tục thì thào: "Tách số mũ cho vào trong ngoặc..."

Câu nhắc bài chưa nói hết lập tức bị cô Liên ngắt cứng: "Vy, đừng có mà thấy bạn đẹp trai thì nhắc bài bạn như thế. Vy lên giải bài luôn đi, còn Khiêm lần sau tập trung vào, ít nhất cũng nên tôn trọng tôi, không làm việc riêng trong giờ. Tới lúc thi trượt lại bảo tôi dạy không tốt."

Khiêm áy náy xin lỗi cô, nhét điện thoại vào trong ngăn bàn, ngẩng đầu nhận ra người vừa nhắc bài mình là Vy cùng lớp.

Cậu biết cô thường ngồi trên mình một bàn ở lớp học thêm, y hệt như trên trường vậy, nhưng cậu cũng không để ý lắm. Cậu chỉ biết là Kiều vừa nhắn tin cho mình.

Cuối giờ, một đứa con gái trông khá quen mắt nói chuyện với cậu: "Khiêm ơi tao bảo! Con Vy nay nó đi xe ôm đi học thêm đấy, mày lai nó về đi. Lớp học thêm này có bốn đứa mình quen nhau, mà tao thì đi cùng xe với Hưng rồi."

Khiêm nhận ra người vừa nói cũng là một cô bạn cùng lớp. Ở lớp học thêm này có ba đứa nữa chung lớp trên trường với Khiêm, trong đó có Vy bàn trên, còn hai đứa còn lại là một đôi.

"Xe của tớ yếu điện rồi, đi được nửa đường có khi phải dắt về." Khiêm đáp đâu vào đấy.

Trông Vy thất vọng rõ rệt, Khiêm cười cười áy náy kiểu "không còn cách nào khác" rồi rời đi.

Trên đường, cậu lại lệch tay lái rẽ qua một con đường khác để về nhà

- con đường tốn gấp đôi thời gian và lượng điện ắc quy thông thường, nhưng có ưu điểm là đi ngang qua cổng nhà Kiều. Cậu ngẩng đầu thấy cửa sổ tầng hai ở phòng cô đang sáng đèn, cũng không suy nghĩ gì nhiều mà chỉ chạy xe về thẳng.

Khi điện thoại chỉ vừa mới kết nối wifi ở nhà, Khiêm nhanh chóng gửi link Facebook qua tin nhắn cho Kiều, sau đó lập tức thấy cô gửi lời mời kết bạn đến như đã ngồi đợi cậu từ lâu.

Khiêm vội vào trang cá nhân Facebook của cô để xem mình đã bỏ lỡ những bài đăng nào dưới tư cách người theo dõi thay vì bạn bè. Sau đó cậu phát hiện ra nick của Kiều thật sự đã dừng cập nhật trạng thái từ hai năm trước chứ chẳng phải vì cậu không kết bạn với cô nên không thấy.

Khiêm hơi thất vọng, sau đó nhìn cái nick trắng tinh của mình, thầm tự hỏi liệu cô có thất vọng giống như cậu bây giờ không?

Chờ đợi quá lâu mà không thấy Kiều nhắn những tin đầu tiên, Khiêm lấy quần áo đi tắm, vừa tắm vừa ngắm mình trong gương, thấy hình ảnh phản chiếu là một anh chàng đẹp trai khoẻ khoắn, nam tính.

Nhiều lúc Khiêm cảm thấy may mắn vì mình đẹp trai, IQ cao, lúc thì test được 115 lúc thì được 125, thi thoảng không tập trung thì IQ hai chữ số.

Khiêm biết mình không phải người nhanh nhạy, nhưng cần cù thì bù siêng năng, cậu nghĩ nếu mình cố gắng, có lẽ sẽ đủ khả năng với được sao trời.

Khiêm tắm xong mặc độc một cái quần đùi, cầm điện thoại ngồi vào bàn học, đeo tai nghe chuẩn bị làm bài tập về nhà và mấy cái đề học thêm.

Chưa kịp lật sách tới trang có bài tập cần làm, điện thoại của Khiêm rung nhẹ, báo có tin nhắn Facebook.

[Tớ nhắn tin cho cậu được không?]

- Kiều nhắn.

Khiêm trả lời - [Có chuyện gì thế]

[Không có chuyện gì, muốn hỏi ý kiến trước thôi]

[Sao thế?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!