Khiêm để xe ở trong sân, cởi giày xếp gọn ngoài thềm, theo Kiều vào trong nhà.
Bên trong nhà tối om. Khiêm thấy Kiều bật công tắc ngoài cửa sau đó đi lòng vòng bật từng cái đèn trông bếp một, cậu dựa theo tình hình vừa rồi, lựa lời khuyên nhủ: "Nếu cậu ở nhà một mình thì nên để đèn phòng khách sáng, mọi lúc."
"Để đề phòng ấy hả? Thực ra tớ có đọc mấy bài về tự vệ, nhưng thi thoảng bố cũng ở nhà nên đôi lúc tớ quên. Nếu bố ở nhà thì tớ cũng không cần để điện như vậy. Bố mới đi công tác hơn hai tuần trước."
"Bao giờ bố cậu về?" Khiêm hỏi.
"Cái này thì đến bố tớ còn không nói chắc chắn được. Nhưng mà thi thoảng bố vẫn về qua nhà nếu đi công tác mà, khoảng một tháng một lần."
Giao tiếp có lẽ chỉ nên dừng ở đây. Khiêm không hỏi thêm gì nữa.
Kiều chỉ cho cậu một chỗ ngồi ở sô pha, sau đó chạy đi bật điều hoà, mang nước và bim bim ra tiếp đãi.
"Tớ không ăn vặt đâu. Vào giờ này." Khiêm nói khi cô đưa gói snack mới tinh đưa cho cậu.
"Ừ nhỉ, vừa nãy lúc ở Circle K cậu cũng chưa ăn cái bánh kia..." Kiều nghĩ một lúc sau đó lại nói: "Hay là đồ tớ mua cậu ngại ăn? Nếu là thế..."
"Nếu cậu đang nói về lần tớ dẫn theo con Vịt ra Circle K thì, lần đó tớ chưa ăn tối nên bắt buộc phải mua. Con Vịt hôm đó cũng chưa được ăn."
Hôm đó bố mẹ cậu đại chiến 101 hiệp khi bữa cơm mới bắt đầu, Khiêm chưa kịp ăn miếng nào đã thấy bát và đĩa biết bay, thế là cậu ôm theo con Vịt và sách vở ôn tập chạy khỏi nhà, động tác cực kì nhanh gọn vì cậu làm thế rất nhiều lần rồi.
Có vẻ như vì chuyện này mà Kiều nghĩ cậu từ chối khéo, nhưng cậu nghĩ mình chỉ cần giải thích đến thế là đủ.
"Thế bình thường mấy giờ cậu ngủ?" Kiều ngồi ở ghế đối diện, hỏi.
"Khoảng 12 giờ đúng." Khiêm nhìn đồng hồ, "Cũng gần tới rồi."
Kiều gật đầu, "Thế, cậu muốn đi tắm không?"
Khiêm nhìn tình trạng vẫn còn mặc đồng phục sau khi học thêm tận hai nơi của mình, hơi đắn đo.
"Tớ có thể lấy quần áo của bố cho cậu mượn." Kiều nói khi thấy vẻ phân vân của cậu.
"Vậy cũng được." Khiêm nhìn cô đáp.
Sau khi Kiều đưa cho cậu một bộ quần đùi áo cộc và một chiếc khăn tắm, cô hướng dẫn cậu lên tầng 2, vào một căn phòng trông khá nữ tính, nói: "Phòng tắm dưới tầng chỉ đủ để đứng rửa tay thôi, cậu tắm ở đây nhé."
Khiêm gật đầu, không hỏi đây là phòng của ai, chỉ biết đống dầu gội đầu, sữa tắm, sữa rửa mặt và bánh xà phòng đều là loại lần trước Kiều mua khi ở Circle K.
Dù Kiều nhắn nhủ rằng cô đã bật bình nóng lạnh, nhưng Khiêm chỉ đơn giản quay toàn bộ khóa vòi nước sang phần nước lạnh, để vòi hoa sen xối thẳng từ đỉnh đầu xuống tới chân làm giảm bớt thứ nhiệt độ bất thường đang bao phủ toàn bộ cơ thể.
Lúc cậu xuống phòng khách đã thấy trên ghế sô pha được xếp sẵn gối và một chiếc chăn mùa hè, trên bàn đặt một chiếc máy sấy. Còn Kiều thì đang đứng một bên, nhìn cậu chằm chằm như muốn hỏi cần thêm gì không.
Khiêm bước tới sô pha, ngồi xuống, nhìn quanh nhà, sau đó nói: "Thật ra thì tớ nghĩ cậu không nên để con trai vào nhà. Ý là khi chỉ có mình cậu. Vào giờ này."
Kiều trả lời rất nhanh: "Cậu là người đề nghị đấy chứ."
Khiêm: "..."
"Mặt cậu sao đấy? Đùa thôi mà." Kiều bật cười, "Vốn là tớ đòi sang nhà cậu trước, nhưng mà vì chuyện đó đó, nên tớ với cậu mới phải quay về đây." Cô nói giảm nói tránh chuyện bố mẹ cậu cãi nhau.
"Nhưng vẫn không nên. Cậu nên cố nhờ ai đó." Khiêm nói vậy vì vốn dĩ cậu thấy Kiều chẳng cố tìm ai khác giúp, hoặc là cô thật sự không biết phải tìm ai để nhờ cả, cậu đang nghĩ nhiều.
"Tớ tự biết nên hay không mà. Nếu không phải cậu, chưa chắc tớ đã nhờ đâu."
"Sao lại tin tưởng thế? Người xấu giả làm người tốt dễ lắm."
"Thế cậu là người tốt hay người xấu giả làm người tốt?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!