-Aaaa... Chorong unnie đợi em với!!!
-Bomi mặt mày nhăn nhó cật lực gắng đuổi kịp Chorong nhưng đồng thời phải ôm đống đồ mà unnie yêu quý của cô mới mua sắm được.
-Chậm chạp quá hihi, em mà không nhanh thì chị bỏ em lại đó hihihi.
Chorong trông cái con khỉ ngốc đang khổ sở vì đống đồ mà phì cười, cũng không muốn dừng lại đó, Chorong cố gắng đi thật nhanh để chọc đứa kia 1 chút nữa.
Mọi chuyện bắt đầu bằng 1 buổi sáng đẹp trời tại ký túc của Apink, khi các thành viên khác của nhóm đều có 1 lịch trình làm việc riêng thì Chorong vs Bomi lại được nghỉ 1 ngày. Bomi thì cứ nghĩ hôm nay sẽ chỉ có ăn và ngủ thôi, nhưng mà cô nàng leader Chorong lại không nghĩ như vậy, cô muốn tranh thủ đi mua sắm cho thoải mái, nghĩ là làm, tìm mọi cách dụ dỗ Bomi đi cùng xách đồ cho cô, Bomi ngây thơ cuối cùng đã sập bẫy.
Tất nhiên kết quả là rõ rồi đấy, đồ của mình thì chả có ngược lại phải ôm 1 núi đồ của cái con người bạo hành kia, chưa kể lại còn phải chạy theo kịp con người đó đến mệt muốn bở hơi tai.
-Hic... đồ đáng ghét... giỏi bắt nạt người ta thôi hic...
-Bomi vừa chạy vừa lẩm bẩm 1 mình, mặt cũng đen xầm lắm rồi. Nhưng mặt cô không chỉ là đen xầm mà còn nổi thêm sấm chớp đùng đoàn nữa. Trong khi bản thân đang xách đồ cho nàng thì nàng lại đang nói chuyện 1 cách vui vẻ với 1 người đàn ông lạ 1 cách rất vui vẻ, lúc này cô chỉ ước bản thân có thể làm cho gã đàn ông kia biết mất mãi mãi mà thôi. Vẫn cố gắng tỏ ra vui vẻ, Bomi đi lại 2 con người đó:
-Unnie sao không đợi em chứ, bắt em chạy theo đau cả chân hic. Mà đây là ai vậy unnie?
- Ồ, đây không phải là Bomi apink sao? Hôm nay anh thật may mắn vì được gặp 2 em ở đây hahaha... à quên, anh là sunggyu infinite.
"Ha hà hà... cười cái gì chứ! Tui đây thật không may mắn mới gặp anh"Hì hóa ra là trưởng nhóm của infinite, xin lỗi em không nhận ra hì hì – Dù chẳng có hứng thú quan tâm nhưng cũng phải giả bộ cho có.
- Hahaha không sao cả, lúc nãy Chorong cũng không nhận ra anh nữa là em. Thế cả 2 đang đi mua sắm à?
Bomi chẳng buồn muốn trả lời nên Chorong nhanh miệng nói:
- hì hì bọn em đi mua sắm đủ rồi nên giờ đang định về à.
- Vậy 2 đứa đi gì tới vậy?
- À bọn em đi taxi tới ạ.
- thế hay để anh lai 2 đứa về nha, giờ anh cũng đang định về này.
-À dạ thôi ạ, em nhớ chỗ của anh cách xa chỗ tụi em lắm, đi như thế thì làm phiền quá, cứ để em với Chorong unnie tự bắt taxi cũng được rồi ạ. – Chorong còn chưa kịp trả lời thì Bomi liền nhảy vảo từ chối, cô muốn tay sunggyu kia phải từ bỏ ý định đó. Sunggyu cũng đang định nói thì điện thoại anh reo lên, anh nghe xong thấy sắc mặt cũng không tươi tắn nữa.
-Xin lỗi 2 em nhé, anh quản lý mới gọi anh trở về gấp nên anh không đưa 2 em về được.
Bomi thầm cười trong lòng, Chorong thấy cái vẻ mặt đắc chí của Bomi liền huých nhẹ cô 1 cái rồi quay lại tươi cười chào sunggyu:
- Không sao đâu anh, bọn em tự lo được mà, anh về nhanh lên không thì anh quản lý lại trách, để lúc nào rảnh thì gặp mặt cũng được hì hì.
"Hứ! Chị còn muốn gặp nữa sao! Đáng ghét!!!!!"Bomi thầm oan thán Chorong cứ muốn quan tâm người không đâu.
-Uk vậy nhé! Tạm biệt 2 đứa nhé!
-Bye anh
-Bomi buông 1 câu ngắn gọn.
-dạ anh đi cẩn thận, hẹn gặp lại anh hihi. –Chorong thì có vẻ rất vui vẻ.
Nhưng Sunggyu đi khỏi thì Chorong lườm Bomi 1 cái, cằn nhằn:
-Anh ấy có làm gì em đâu mà em lại tỏ thái độ khó chịu với người ta vậy, như thế là vô lễ lắm em biết không?
Bomi không quan tâm tới ánh mắt của Chorong vẫn cố chống trả lại:
- Kệ em! Anh ta không làm gì em cả nhưng em ghét được chưa?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!