Chương 68: “Nhân lúc anh còn trẻ, em hãy quý trọng thời gian đi.”

Ban đêm, mưa xuân đột nhiên rơi, những hạt mưa đánh lộp độp vào cửa kính.

Giang Đào bỗng dưng tỉnh giấc. 

Trong phòng tối đen như mực, tiếng mưa không quá lớn, nhưng không hiểu sao cô lại thấy hơi lạnh nên vô thức xoay về phía Tào An để rúc vào trong lòng anh.

Vậy mà cô mò mẫm thấy trống huơ, bên cạnh không thấy người đâu.

Giang Đào sửng sốt một chút, sau khi xác định Tào An không ở trong phòng vệ sinh, cô mới bật đèn lên xem điện thoại, vừa qua 0 giờ vài phút.

Đối với những người trẻ tuổi, khung giờ này vẫn chưa tính là muộn, nhưng cô và Tào An làm một lần rồi cô ngủ quên, lúc đó mới hơn mười giờ.

Đèn trong thư phòng bật sáng song Tào An cũng không có ở bên trong.

Giang Đào ra phòng khách tìm, xác định Tào An không ở nhà nên cô quay lại thư phòng.

Trên màn hình máy tính là một bản vẽ thiết kế nhà, trên bàn có mấy tờ giấy viết tay, có tờ chỉ vẽ vài nét đơn giản, có tờ được viết rồi tẩy xóa nguệch ngoạc nhiều lần, có lẽ chỉ mình người thiết kế mới có thể hiểu được.

Giang Đào vô cùng chắc chắn trong 2 tiếng cô ngủ, Tào An nhất định đã bận rộn làm việc này.

Cô gọi điện thoại cho Tào An.

Tút tút hai tiếng, đầu dây bên kia đã bắt máy, trong điện thoại truyền đến giọng trầm thấp của anh: "Tỉnh rồi à em?

Giang Đào: "Dạ, anh ở đâu thế?"

Tào An: "Phòng 1602, bây giờ anh về ngay."

Giang Đào đi ra phòng khách.

Một hai phút sau, Tào An quả nhiên đã quay lại, trong tay anh cầm thước đo và giấy nháp, anh đang mặc một bộ đồ ngủ dài tay màu đen.

Giang Đào nhíu mày nói: "Anh đi bao lâu rồi? Anh đúng là không sợ lạnh gì cả."

Nhiệt độ cao nhất trong hai ngày qua đều là 7 đến 8 độ, ban đêm dao động quanh 0 độ. Phòng 1601 có bật máy sưởi nên có thể mặc một lớp quần áo, nhưng phòng 1602 vẫn là một căn hộ thô sơ, anh đúng là không sợ mình bị đông lại thành cây kem mà.

Tào An: "Ổn mà, chưa đến 10 phút đâu em."

Giang Đào bước tới chạm vào tay anh, đúng là còn rất ấm.

"Anh đo gì thế?" Cô nhìn tờ giấy nháp trong tay anh.

Tào An đưa cô vào thư phòng, ôm cô ngồi xuống ghế, giải thích cho cô nghe bản phác thảo trên tờ giấy nháp: "Năm nay chúng ta chắc chắn sẽ tổ chức đám cưới, nên anh định trang hoàng nhà bên kia sớm một chút."

Giang Đào giật mình, ngửa đầu nhìn anh: "Về sau chúng ta ở bên kia ạ?"

Vào đêm giao thừa anh đề cập đến chuyện lãnh chứng, hai hôm trước ngày lãnh chứng chính thức, Tào An đưa cô đến một tiểu khu cao cấp đang rao bán trong thành phố để mua một căn hộ hạng sang (*) đã được xây dựng hoàn thiện, căn hộ đó đứng tên cô, anh nói đó là căn nhà tân hôn của hai người họ, tháng 6 năm nay sẽ giao nhà.

Căn hộ hạng sang (từ gốc ): dùng để chỉ các căn hộ có diện tích từ 130 mét vuông trở lên, có đầy đủ các phòng chức năng và xung quanh có nhiều tiện ích.

Tào An: "Em thích bên nào hơn?"

Tất nhiên Giang Đào thích căn hộ ở hộ Phỉ Thúy bên này hơn, phong cảnh đẹp, không khí trong lành; còn bên kia thì lại gần các khu đô thị sầm uất xung quanh, cơ sở mới của bệnh viện thành phố cũng tọa lạc bên đó.

Tào An: "Hai căn sẽ bài trí dựa theo thiết kế của nhà tân hôn, đến lúc đó chúng ta ở luân phiên."

Giang Đào dùng ánh mắt "ôi người giàu" mà nhìn anh một cái.

"Cho dù có định sống ở căn bên này thì anh cũng đâu cần gấp gáp đến nỗi nửa đêm lại bận rộn như vậy chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!