Thứ sáu Giang Đào làm ca đêm, buổi trưa cô thật sự đi tìm chị em tốt Phương Nhụy ăn cơm.
Cô không muốn bà ngoại quá lo lắng, chỉ có thể phàn nàn Trương Dương với Phương Nhụy.
Phương Nhụy tức giận: "Sao lại có người đàn ông ghê tởm như vậy, lúc trước cậu nên chích một mũi phế đi anh ta! "
Giang Đào:...
Phát giận xong, Phương Nhụy cũng lo lắng cho Giang Đào: "Nếu anh ta chỉ đến bệnh viện chặn cậu, nói vài câu quấy rầy cậu một lát, trường hợp này có thể báo cảnh sát sao? "
Giang Đào: "Tớ tìm hiểu rồi, chỉ cần anh ta ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của tớ, đều có thể báo cảnh sát, nhưng với mức độ hiện tại của Trương Dương chắc cảnh sát chỉ hòa giải thôi. "
Phương Nhụy: "Anh ta có thể làm ra chuyện như vậy, nhất định là loại người không biết xấu hổ, chỉ sợ anh ta thẹn quá hóa giận, sau đó càng nghiêm trọng hơn."
Giang Đào chẳng muốn ăn uống gì.
Phương Nhụy nhìn gương mặt buồn rầu của cô, nghĩ đến hồi các cô học cấp ba.
Giang Đào xinh đẹp nhưng lại ít nói, lúc ấy trong lớp có nam sinh thích tìm Giang Đào hỏi đề sau giờ học, thật ra là có dụng ý khác.
Giang Đào sẽ giảng bài cho bọn họ, nhưng nếu các nam sinh tỏ ra muốn theo đuổi cô, Giang Đào đều từ chối.
Trong trường học vẫn khá đơn giản, có phụ huynh, giáo viên trấn áp, nam sinh không dám quá đáng, nhưng ngoài xã hội, gặp phải Trương Dương một tên lưu manh không tôn trọng mong muốn của phụ nữ còn tự cho là mình lãng mạn thâm tình, Giang Đào chỉ lạnh lùng từ chối, hoàn toàn không có lực uy hiếp gì.
Báo cảnh sát dễ khiến tăng thêm mâu thuẫn, nếu có cách khác khiến Trương Dương tự mình từ bỏ thì tốt biết mấy.
"Hay tớ nói với anh họ, bảo anh ấy giả vờ làm bạn trai cậu một thời gian?" Phương Nhụy tìm được một tấm ảnh của anh họ cho Giang Đào xem.
Anh họ Phương Nhụy cũng cao khoảng một mét tám, trông vui vẻ sáng sủa, nhưng gầy gò ốm yếu, nếu thực sự đánh nhau có lẽ không đánh lại được Trương Dương.
Giang Đào sợ Trương Dương ra tay, lỡ có chuyện gì xảy ra...
"Không cần phiền phức vậy, với lại y tá trưởng giới thiệu cho tớ một người, cuối tuần còn phải ăn cơm."
"Bang", Phương Nhụy đặt di động xuống, vẻ mặt phấn khích nắm lấy tay Giang Đào: "Có việc này sao cậu không nói với tớ, nhanh lên, cho tớ xem ảnh chụp, tớ làm quân sư cho cậu! "
Giang Đào lúng túng: "Không có ảnh chụp, trước bữa cơm hôm thứ tư y tá trưởng chỉ cho tớ xem một tấm ảnh lừa bịp. "
Phương Nhụy: "Đã gặp qua một lần rồi à? Lại hẹn lần thứ hai, vị này có vẻ thú vị đây? "
Giang Đào lắc đầu, nhỏ giọng giải thích: "Anh ấy trông quá hung dữ, cậu xem mấy ông trùm xã hội đen trên TV rồi chứ, so với những người đó anh ấy càng giống hơn..."
Tâm trạng Phương Nhụy lúc lên lúc xuống mà nghe cô nói xong, trước tiên nảy ra một ý tưởng: "Chuyện này đúng lúc, chúng ta lấy độc trị độc, lần sau Trương Dương lại đi chặn cậu, cậu liền gọi Tào An đến đón, lưu manh gặp trùm xã hội đen, dọa chết anh ta! "
Giang Đào: "Chủ nhật tớ phải từ chối anh ấy, không thích hợp lại lợi dụng người ta nữa. "
Phương Nhụy: "Tại sao phải từ chối, trước tiên thử tiếp xúc, nếu anh ấy thật sự giống y tá trưởng nói, chỉ là trời sinh mặt hung dữ, tính cách nhân phẩm đều rất tốt, vậy cậu có bạn trai như vậy sẽ cảm thấy rất an toàn. "
Giang Đào: "Cậu nói thì dễ, có tin hay không bây giờ tớ gọi anh ấy tới, cậu nhìn thấy người thật một câu cũng không dám nói?"
Phương Nhụy: "Không tin, có bản lĩnh cậu gọi luôn đi, ai sợ người đấy phát lì xì. "
Giang Đào nhận mình nhát gan, cúi đầu ăn cơm.
Phương Nhụy chọc đầu cô: "Đừng giả vờ nhát gan, chuyện tên Trương Dương này, cậu định làm gì? "
Giang Đào: "Để xem đã, y tá chia ca lộn xộn, cũng không phải lần nào anh ta cũng chặn được mình, có lẽ anh ta sẽ bỏ cuộc sau vài lần tốn công vô ích. "
Phương Nhụy: "Vậy cậu cẩn thận một chút, có chuyện gì lập tức báo cảnh sát, bất cứ lúc nào cũng phải báo cho tớ. "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!