Buổi sáng Giang Đào đang chìm vào giấc ngủ thì âm thanh thông báo tin nhắn mới được gửi đến.
Cô lật người, cầm điện thoại di động trên tủ đầu giường lên, màn hình hiện ra mới 7h30 sáng.
Đối với Giang Đào người sẽ làm ca đêm tối nay, thì bây giờ thật sự còn rất sớm.
Tin nhắn là từ Tào An: [Miệng vết thương không còn cảm giác gì nữa, hôm nay anh có thể tự mình lái xe.]
Giang Đào cắn răng: [Không phải tối qua còn đau sao?]
Khi đó anh đột nhiên nắm tay cô, Giang Đào chỉ vùng vẫy nhẹ, anh liền che lấy vết thương, như thể đã ảnh hưởng đến vết thương vậy!
Tào An: [Muốn nghe sự thật không?]
Giang Đào: [Không muốn.]
Không cần nghe bởi vì cô đã hiểu rất rõ, anh không chỉ giỏi đào hố, mà còn giỏi đóng kịch!
Người này không phải là mặt sói, mặt hồ ly sẽ hợp với anh hơn.
Tào An: [Ăn sáng chưa?]
Giang Đào nhìn vào chiếc rèm cửa vẫn đóng chặt, nói dối: [Ăn rồi.]
Tào An: [Sáng nay đi xem phim không? Phim hoạt hình của hãng Dreamworks, cũng nổi tiếng.]
Giang Đào vẫn còn hơi khó xử về mối quan hệ yêu đương đột nhiên vừa được xác định vào tối qua. Cô không vội vàng đồng ý, dựa vào giường và nhắn: [Anh còn thích xem Dreamworks sao?]
Tào An: [Trọng điểm không phải là bộ phim.]
Giang Đào đỏ mặt trước câu nói này.
Khi mối quan hệ thay đổi, cách nhắn tin của anh cũng mất đi phong cách lịch sự và hơi lạnh lùng trước đây.
Tào An: [10 giờ chiếu phim, xem xong chúng ta đi ăn trưa được không?]
Giang Đào do dự một lúc, sau đó trả lời: [Được.]
Tào An: [Vậy 9 giờ anh qua đón em nhé?]
Giang Đào: [Vâng.]
Rời giường đi rửa mặt, cô ăn xong bữa sáng yêu thương do bà ngoại chuẩn bị thì mới 8 giờ.
Bà ngoại: "Cháu còn chưa nói cho bà biết đâu đấy, làm sao Tiểu Tào theo đuổi cháu thành công thế?"
Giang Đào nhét quần áo vào máy giặt, chọn chế độ giặt rồi nói với bà ngoại về Tào An: "Anh ấy dùng lời nói để lừa cháu, cố ý khen cháu lúc ở trước mặt ba anh ấy cháu rất điềm tĩnh. Cháu nhớ tới anh ấy đối xử tốt với bà, nên cũng muốn khách sao một chút, mới nói nếu chú ấy biết danh tánh của cháu thì sau này có còn thấy cháu lễ phép nữa hay không, tại trước đó cháu không có trực tiếp chào chú ấy."
Bà ngoại đã hiểu ra: "Đã nghĩ đến chuyện gặp phụ huynh rồi, có thể thấy được trong lòng cháu cũng đã chấp nhận Tiểu Tào. Tiểu Tào tuy vẻ ngoài hung dữ nhưng tính cách tinh tế, ngay lập tức nắm lấy cơ hội này đúng không?"
Giang Đào quay lại với vẻ mặt sầu não.
Bà ngoại cười: "Cháu đừng có sầu như vậy, bà thấy Tiểu Tào rất đáng tin cậy. Bà nói cháu nghe, đàn ông rất tinh, họ có thể dễ dàng nhìn ra người phụ nữ có tình cảm với mình hay không, nếu có là lập tức xác định mối quan hệ, đây là chuyện bình thường trong tình yêu. Sợ nhất là gặp phải loại đàn ông nhìn rõ phụ nữ thích mình nhưng lại cố tình mập mờ rồi lợi dụng. Nếu tìm được người tốt hơn là sẽ lập tức bỏ người cũ để theo đuổi người mới.
Người phụ nữ có trách cho anh ta thì anh ta sẽ nói "tôi có thích cô à?", loại đểu cáng này mới là đáng ghét nhất."
Trong lòng Giang Đào lỡ một nhịp.
Cô biết những gì bà ngoại nói là đúng, bởi vì 1 bạn nữ trong lớp đại học của cô đã gặp phải loại đàn ông đê tiện này, nghe nói đã từng quhệ tình d/ục với tên đó. Học chuyên ngành về y tá nên khá thưa thớt con trai, mà tên này lại ngang nhiên cùng nữ sinh khác đi ăn cơm và xem phim. Bạn học cô đến chất vấn nhưng tên nam sinh đểu cáng này lại tự tin nói: "Này là do cậu theo đuổi tôi, tôi chỉ đồng ý ngủ với cậu chứ không đồng ý sẽ yêu cậu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!