"Đem cái này đi chia cho mọi người đi." Dương Cảnh Thừa nhìn thoáng qua mấy túi thịt bò khô để trên bàn.
Triệu Tín với lấy, cúi đầu nhìn vào bên trong cái túi một chút, cười nói:
"Ngũ vị hương, vị cay, muối và hạt tiêu, hương vị gốc… nhiều vị nhé thế, tôi đam cá là mọi người sẽ đều thích nó! Để tôi đi vào trong xem còn rượu không, uống rượu với thịt bò khô này thì hết sảy."
Dương Cảnh Thừa gật đầu,
"Đi đi, mọi người có thể thư giãn một chút khi không có hành động cứu viện."
"Đội trưởng Dương, anh không uống với chúng tôi à?"
"Cậu đi trước đi, tôi sẽ đến sau."
Triệu Tín lấy túi bò khô ra khỏi phòng Dương Cảnh Thừa.
Lục Bạch, Hạo Nhiên, Đại Binh, Giang Tây cùng tụ lại nói về hành động của Lộ Diêu Diêu, trước mặt mọi người nói như thế, không biết thái độ của đội trưởng nhà mình sẽ thế nào.
Lục Bạch cười:
"Đêm đó đội trưởng Dương và bà chủ Lộ hôn nhau, lại còn là mở mắt hôn nữa."
Đại Binh gật đầu,
"Tôi thấy đội trưởng Dương và bà chủ Lộ rất có hi vọng, nói không chừng sắp tới cả đội chúng ta có thể nhận được thiệp cưới."
Giang Tây đứng ở đó, không nói gì.
Hạo Nhiên đang suy nghĩ,
"Nhưng tối hôm đó đội trưởng Dương đẩy bà chủ Lộ ra mà."
"Có thể vì chúng ta đã quấy rầy không gian của hai người họ." Lục Bạch nói.
Mấy người họ đều nghĩ đến chuyện đêm đó, cười rộ lên.
Đại Binh gật đầu nói:
"Mặc kệ như thế nào, đây cũng là một chuyện tốt."
Lục Bạch nói tiếp:
"Hơn nữa bà chủ Lộ còn là người đẹp sa mạc, có bao người muốn mà không được."
"Mấy cậu đừng nghĩ đến chuyện này nữa, tôi thấy chuyện này không có kết quả." Triệu Tín đi đến chỗ mấy người trước mặt, đột nhiên nói:
"Đội trưởng Dương không có ý gì với bà chủ Lộ đâu, mới nãy anh ấy còn dùng ánh mắt để cảnh cáo tôi."
Trong đội cứu hộ, thông thường công việc cứu hộ bất kể lúc ngủ và nghỉ ngơi, cũng không có gì có thể khơi dậy sự phấn khích của mọi người. Lộ Diêu Diêu công khai có ý với đội trưởng mình, do đó đây là một tin sốc.
Nhưng, trước đây Lộ Diêu Diêu đã nhảy một điệu nhảy đặc biệt dành cho đội trưởng Dương, cô nghĩ mọi người đã biết rõ từ lâu. Nếu hai người tâm đầu ý hợp, đó cũng là một chuyện vui. Không nghĩ đến đội trưởng Dương lại thờ ơ với người đẹp.
Triệu Tín còn nói thêm:
"Với cả, những người phụ nữ xinh đẹp, đều có độc. Cần giữ đầu óc tỉnh táo, rõ ràng mới được."
Những người khác đều cười.
Lục Bạch nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!