Chương 6: (Vô Đề)

Trương Lương Vỹ đến dưới tầng khu tập thể, ông nhìn thời gian: 20 giờ 10 phút.

Trương Lương Vỹ bước băng băng, làn gió đêm buốt giá thổi cơn say của ông vơi đi phần nào. Trong ngọn đèn mờ tối ở hàng lang, Trương Lương Vỹ nhìn thấy cánh cửa nhà đang khép hờ, ông đẩy mạnh ra, hét lên:

"Lưu Hoài Tín! Cậu nói rõ ràng cho tôi!"

Chào đón ông là căn phòng lặng như tờ.

….

Trần Phổ ra hiệu cho cảnh sát khu vực tạm thời đưa Trương Lương Vỹ về đội cảnh sát hình sự, không được thả. Lúc này, pháp y, điều tra viên và cảnh sát đồn cảnh sát khu vực lần lượt thu dọn hiện trường, thi thể cũng đã được đưa đi. Trần Phổ nói: Mọi người theo tôi.

Anh dẫn mọi người đến hành lang nhà vệ sinh và nhà bếp, nơi này đủ yên lặng, không có ghế nên mọi người bèn đứng. Trần Phổ đứng bên cửa sổ, màn đêm ở sau lưng anh, nhưng thoạt nhìn anh còn lạnh lùng hơn cả màn đêm.

Trần Phổ rút một cuốn sổ tay da màu đen to cỡ bàn tay và một chiếc bút bi, rồi nói:

"Mọi người báo cáo tôi xem."

Anh còn chưa nói dứt câu, các cảnh sát như Châu Dương Tân, Phương Giai, Diêm Dũng ai nấy lục tục tháo găng tay, lấy ra sổ ghi chép và bút giống như vậy.

Lý Khinh Diêu bất động, liền trở thành tâm điểm.

Diêm Dũng mặt baby ngăm đen, rất tinh ý, thấy vậy liền nói: "Không mang hả? Đây là yêu cầu của đội trường Trần, cũng là thói quen của đội chúng ta đấy. Dù là khi nào ở đâu, mọi người cũng phải cùng nhau động não suy nghĩ, đi đâu cũng phải mang theo sổ tay và bút, phải nghĩ, phải ghi mọi lúc mọi nơi.

Không sao, chừng nào về rồi lĩnh cũng được, tôi cho cậu mượn chép này. Phải nhớ không có sổ tay không phải đội hai!Lý Khinh Diêu:Ồ, hóa ra là thế, cảm ơn cậu.

"Trần Phổ không thèm ngẩng đầu lên:"Trật tự! Nói chuyện chính."

Đại Dũng lập tức im lặng, Lý Khinh Diêu thầm nghĩ, cách Trần Phổ chỉ đạo đội hơi khác những đội trưởng và lãnh đạo hình sự khác mà cô từng gặp.

Trần Phổ mở sổ tay ra, một tay cầm mép trên quyển sổ, áp nó vào ngực, tay còn lại cầm bút, cúi đầu cắn nắp bút tra vào đuôi bút. Tư thế cúi đầu cần mẫn ghi chép hoàn toàn không ăn nhập với con người anh, nhưng không ngờ anh lại làm điều này rất tự nhiên.

Diêm Dũng vừa bị phê bình, hiện tại cũng rất muốn thể hiện mình, bèn nói: "Để em nói trước cho ạ! Em cho rằng nạn nhân tự sát, sự thật đã chứng minh là vậy rồi. Lưu Hoài Tín gửi tin nhắn cho Trương Lương Vỹ, còn cả câu mà anh ta viết trong di thư nữa: Mong rằng cái chết của tôi, có thể chuộc lại lỗi lầm. 

Cái chết của Trương Hi Ngọc năm ngoái nhất định có uẩn khúc và liên quan đến Lưu Hoài Tín. Anh ta cảm thấy áy náy trong lòng, nên đã hẹn Trương Lương Vỹ đến, lấy cái chết để tạ lỗi.

Hơn nữa, em còn mạo muội đưa ra một suy đoán không mấy tích cực là, thực ra tuổi Lưu Hoài Tín cũng xấp xỉ các học sinh, năm ngoái anh ta chỉ mới 27 tuổi, lại điển trai.

"Diêm Dũng nói đến đây thì ngừng, không nói tiếp nữa. Châu Dương Tân đứng cạnh Diêm Dũng thường ngày hay cười híp mắt, nói chuyện bùi tai. Thế nhưng chỉ cần thảo luận tình tiết vụ án, đôi mày kiếm của anh liền chau lại, toát lên nét anh dũng hiếm thấy. Anh lập tức phản bác:"Suy luận này của cậu không hợp lý!

Một người tự sát, sao lại chuẩn bị rượu Mao Đài, rửa rau nấu cơm? Rau mới rửa được một nửa, chắc chắn có chuyện đột xuất khiến anh ta phải dừng lại. Tôi đồng ý với quan điểm này của cậu: Lưu Hoài Tín có liên quan đến cái chết của Trương Hi Ngọc.

Anh ta hẹn Trương Lương Vỹ đến là muốn nói ra sự thật, vậy nên mới chuẩn bị rượu và đồ ăn. Nhưng Trương Lương Vỹ cũng rất khả nghi, tự dưng phát hiện thi thể của giáo viên, mọi người nghĩ rằng phản ứng của ông ta bình thường à? Rất không bình thường đấy!

Có khi hai người họ xích mích với nhau, nên Trương Lương Vỹ đã giết chết Lưu Hoài Tín!Diêm Dũng:Nhưng hiện trường không có dấu vết giằng co, trên người người chết cũng không có. Hơn nữa sao Trương Lương Vỹ có thể làm được chuyện này?

Lẽ nào ông ta có thể khiến Lưu Hoài Tín cam tâm tình nguyện cắt cổ tay, hoặc là ngồi im cho người ta cắt…

"Cậu ta dừng lại một chút, phát hiện suy đoán của mình có sơ hở, nhưng mắt Châu Dương Tân lại sáng lên, nói:"Rất có thể! Nếu Trương Lương Vỹ dùng cách gì đó để chuốc thuốc Lưu Hoài Tín thì sao?

Hoặc là khống chế Lưu Hoài Tín bằng thủ đoạn nào đó mà chúng ta không biết. Ừm…. Phải đợi kết quả khám nghiệm thi thể mới biết được.

"Hai người ai cũng có lý, mọi người im lặng suy tư."Anh Phương.

"Trần Phổ gọi. Phương Giai khẽ lắc đầu, nói:"Đều không đúng. Tình tiết vụ án này hoàn toàn không đơn giản như hai cậu nói. Hoặc là cái này hoặc là cái kia, nhất định còn có ẩn tình mà chúng ta không biết. Tôi hỏi hai cậu, có chắc chắn bút ghi âm là Lưu Hoài Tín mua không?

Anh ta đã sạc đầy pin, đặt trong ngăn kéo, nhưng vẫn chưa bắt đầu ghi âm. Anh ta muốn làm gì? Còn cả con dao gọt dưa hấu trong ngăn kéo nữa, đã mài rồi, trong bếp có đá mài. Sau khi có kết quả giám định dấu vân tay và dấu vết, chúng ta sẽ biết được đó có phải do Lưu Hoài Tín mài hay không.

Tôi đoán rằng vì Lưu Hoài Tín dùng dao gọt hoa quả cắt cổ tay, nên con dao gọt dưa hấu này sẽ không dùng để tự sát hay giết người. Vậy tại sao nó lại xuất hiện dưới bài ăn với chiếc bút ghi âm? Lưu Hoài Tín mở tiệc như này rốt cuộc là định làm gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!