Trần Phổ đặt hộp giữ nhiệt xuống trước mặt cô:
"Có gì hay mà tham quan?"
Lý Khinh Diêu thở dài:
"Em hầm canh gà tận hai tiếng đồng hồ, đích thân mang đến mà còn chả có tư cách tham quan nhà hàng xóm."
Trần Phổ phì cười, hất hàm với cô:
"Nói chuyện bình thường đi, cũng có gì hay đâu mà xem, em muốn xem thì cứ xem thoải mái."
Lý Khinh Diêu đút hay tay vào túi quần, đi vào trong bếp trước. Trần Phổ thấy cô chú tâm như vậy, anh cũng hứng thú, muốn xem thử Lý Khinh Diêu tham quan xong sẽ nói gì nên đi theo sau cô.
Nhà bếp đúng như tưởng tượng của Lý Khinh Diêu, thiết kế hiện đại màu xám, đơn giản trang nhã, căn bếp lạnh tanh đúng như bếp của người đàn ông độc thân không nấu nướng nhưng lại sạch sẽ đến khó tin.
Ai cũng biết nhà bếp và nhà vệ sinh khó dọn dẹp nhất.
Lý Khinh Diêu hỏi:
"Anh thuê nhân viên dọn vệ sinh à?"
Hai tay Trần Phổ cũng đút vào túi quần, tựa vào khung cửa trượt của nhà bếp, nói:
"Thế mà em cũng nhìn ra được? Tôi đích thân dọn dẹp không được à?"
Không được.
Trần Phổ cười: Giỏi quan sát đấy.
Sau đó, Lý Khinh Diêu lại phát hiện nhà anh không có lấy một chai nước tương, một thùng dầu chưa bóc tem đặt trên giá để. Có thể thấy người đàn ông này bình thường không nấu ăn, toàn gọi đồ ăn ngoài.
Lý Khinh Diêu nhìn anh bằng ánh mắt thương hại.
Lý Khinh Diêu lại đi đến ngoài phòng ngủ, cửa đang để mở, một gian để ngủ, một gian tập thể dục. Cô đứng trước cửa phòng ngủ chính, nhìn thấy một chiếc kệ sách to, đặt rất nhiều sách, Lý Khinh Diêu tò mò hỏi anh:
"Em có thể vào trong không?"
Trần Phổ nghiêng đầu ý bảo cô vào đi.
Lý Khinh Diêu bước đến trước kệ sách, thoáng thấy trên ghế có một chiếc quần lót màu xám nằm chỏng chơ. Trần Phổ lao đến cầm chiếc quần lót, nhưng nhét vào đâu cũng không ổn. Cuối cùng, anh nhét vào trong túi, bực chết đi được, trưa nay về giặt quần áo mà để sót mất.
Lý Khinh Diêu rất bình tĩnh, nói:
"Anh vẫn thích màu này à?"
Trần Phổ tức cười, trả lời:
"Không liên quan đến em", sau đó quay đầu đi vào nhà vệ sinh, vứt chiếc quần lót vào giỏ đồ bẩn đợi tí nữa giặt. Anh đóng cửa nhà vệ sinh lại, ước gì khóa trái luôn cho rồi.
Trên giá sách của Trần Phổ, ngoại trừ những cuốn sách điều tra tội phạm, còn có một số cuốn tiểu thuyết, đủ thể loại từ trong nước đến nước ngoài, từ hiện đại đến lịch sử.
Lý Khinh Diêu nhìn hàng tiểu thuyết của Trương Ái Linh, rút một cuốn, hỏi anh:
"Anh đọc cả tiểu thuyết Trương Ái Linh?"
Không được à?
Lý Khinh Diêu mỉm cười:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!