Từ hồi Trung học, Lý Khinh Diêu đã là người rất đơn độc. Đơn độc ở đây không phải là lầm lì hay ích kỷ. Trái lại, cô có quan hệ rất tốt với các bạn học, còn có vài người bạn thân. Nhưng cô thật sự thích sống cô độc, một thân một mình.
Trong khoảng thời gian học hành, Lý Khinh Diêu giống như miếng bọt biển, hấp thụ các loại kiến thức và quan niệm, nhưng cô lại không đánh giá được mất và mong muốn thông qua tiêu chuẩn và cái nhìn bình thường.
Năm lớp mười hai, khi tất cả mọi người đều học ngày học đêm, còn Lý Khinh Diêu, để đi xem buổi biểu diễn của ca sĩ mình yêu thích, cô có thể bình tĩnh xin giáo viên nghỉ học với lý do nhà dột, bố mẹ đi công tác, anh trai ở xa nên cô phải ở nhà giải quyết vấn đề này.
Vì cô ngoan ngoãn học giỏi, nên giáo viên không ngần ngại cho cô nghỉ, thậm chí còn cử vài bạn học nam đến giúp đỡ cô, nhưng cô đã từ chối khéo.
Nhiều khi cô cũng mê mẩn chủ đề Vật lý nào đó, mê đến nỗi mua và làm hết tất cả những cuốn sách bài tập trên thị trường. Sau này, trong một kỳ thi tháng, toàn khối chỉ có cô và nam sinh đứng đầu khối giải được câu hỏi tự luận cuối cùng của môn Vật lý.
Chỉ có mình Lý Khinh Diêu viết ba cách giải khác nhau, bị thầy Vật lý trêu là kỳ tài.
Cô thích ở một mình, suy nghĩ một mình, giải đề một mình. Thành tích của cô luôn nằm trong top 30 của khối, nhưng thường xuyên thay đổi, nhiều khi lên hẳn top 5, nhiều khi lại rớt xuống hạng 20.
Cô cũng không quan tâm, tự tin đối diện với lời phê bình của thầy cô:
"Toàn khối có tổng cộng 1200 bạn, mục tiêu của em là top 50 là có thể đỗ các trường khối 211, lần nào em cũng hoàn thành vượt chỉ tiêu nhiệm vụ. Cô ơi, cô cứ thoải mái đi, không phải ai cũng vào được Thanh Hoa hay Đại học Bắc Kinh, em cũng đâu phải Lạc Hoài Tranh đâu ạ."
Lạc Hòai Tranh là nam sinh đứng đầu khối, đã được tuyển thẳng vào Đại học Thanh Hoa.
Giáo viên bị cô chọc tức thiếu điều thổ huyết.
Thế là, trong quãng thời gian Trung học căng thẳng, Lý Khinh Diêu đã được cả lớp công nhận ra kẻ lập dị. Cô cố gắng, nhưng sẽ không cố quá. Tất cả mọi thứ đều dựa trên sở thích và tâm trạng của cô. Khi vui, có thể một ngày cô làm đến tận 20 bài kiểm tra.
Khi chán, cô sẽ ốm sống dở chết dở chuồn về nhà đọc truyện. Bạn bè gọi Lạc Hòai Tranh là Độc Cô Cầu Bại, và gọi cô là Nhậm Ngã Hành.
Lần đầu tiên thi Đại học, Lý Khinh Diêu điền nguyện vọng là Chuyên ngành Toán, không phải vì thích, mà do cô đã hình dung được cuộc sống tương lai của mình, yên tĩnh làm bài tập và nghiên cứu, không cần đối mặt quá nhiều với những chuyện phiền toái.
Giả dụ có thể học cao hơn, sau này trở thành giáo viên Toán cấp hai, cấp ba gì đó cũng không tồi.
Bố Lý Khinh Diêu là cảnh sát hình sự, mẹ cô là bác sĩ y học cổ truyền mở phòng khám tư. Bố mẹ cô hoàn toàn tán thành cách nghĩ của Lý Khinh Diêu. Hai người cảm thấy suy nghĩ của con gái rất tốt, con bé đã xuất sắc lắm rồi, cớ gì phải yêu cầu con bé nhiều hơn?
Nói chung, Lý Khinh Diêu là một cô gái có thế giới nhỏ của mình. Cô bám rễ trong thế giới ấy, sống vô cùng thoải mái, cô rất gần với thế giới xung quanh nhưng cũng giữ một khoảng cách nhất định.
Thế nên, sau khi đỗ Đại học Tương Thành và học được nửa học kỳ, tối nào Lý Khinh Diêu cũng mất ngủ. Sau khi sút hẳn mười cân, Lý Khinh Diêu quyết định nghỉ học và thi lại vào trường Cảnh sát. Bố mẹ cô chỉ khóc một đêm rồi đăng ký lớp học lại cho cô.
Nhưng Lý Khinh Diêu nghi ngờ thật ra bố mình đang mừng thầm, vì từ nhỏ ông đã muốn cô trở thành cảnh sát. Sau này dù đã có Lý Cẩn Thành nối nghiệp, nhưng ông vẫn rất tiếc nuối vì cô con gái thông minh nhạy bén nhà mình chưa từng nghĩ đến việc trở thành cảnh sát.
Chỉ là không ngờ, sau này ước mơ của bố lại thành hiện thực theo cách này.
Với tính cách của Lý Khinh Diêu, dù học Trung học hay Đại học, cô cũng không tham gia bất cứ câu lạc bộ nào. Mặc dù Trường Cảnh sát đề cao tinh thần tập thể, nhưng cô vẫn chưa cảm thấy mình thật sự thuộc về bất cứ tập thể nào. Cô đã đọc cuốn sách The Crowd:
A Study Of The Popular Mind đến tận ba lần, điều này khiến cô càng cảnh giác giữ gìn ý thức cá nhân độc lập và tỉnh táo khi ở trong tập thể.
…
Trần Phổ nhanh chóng phân công nhiệm vụ:
Mọi người chia làm các cặp, điều tra hành tung của Lưu Hoài Tin trong nửa tháng qua, thu thập camera an ninh. Trần Phổ chỉ định một cảnh sát đi cùng mình. Rồi phân Lý Khinh Diêu vào nhóm Châu Dương Tân, chẳng thèm nhìn cô lấy một cái.
Họp xong, mọi người nối đuôi nhau ra ngoài.
Lý Khinh Diêu đang gấp sổ thì Châu Dương Tân bước đến, vỗ nhẹ vào vai cô rồi nói:
"220 toàn tỉnh! Em học kiểu gì mà thi được thế?"
Diêm Dũng đứng cạnh lắc đầu nói:
"Đúng là hạc giữa bầy gà! Đội 2 không xứng, không xứng tẹo nào!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!