Chương 16: (Vô Đề)

Buổi họp về vụ án sắp sửa bắt đầu, Lý Khinh Diêu bận rộn cả buổi sáng, khô hết cả miệng cả mắt nên cầm ly lên phòng trà pha trà.

Cô vừa rửa xong ly thì có người cũng bước vào, bóng người cao lớn chắn hết ánh sáng ngoài cửa. Cô quay lại và nhìn thấy Trần Phổ, bèn chớp chớp mắt.

Trần Phổ cũng không chào hỏi, kẹp hai hộp trà dưới nách, tay cầm một chiếc ly sứ miệng rộng viền vàng màu xám tro, đi đến bàn pha trà. Anh lấy hai hộp trà đó ra ném vào trong đống hộp trà, hoa cúc, kỷ tử mà mọi người để.

Hộp trà này sáng nay Trần Phổ lục lọi trong nhà kiếm được.

Lý Khinh Diêu lập tức đến gần, nhìn rõ chữ trên hộp trà. Chao ôi, búp trà thượng hạng của thương hiệu lâu đời, hộp này phải có giá cả ngàn."

Trần Phổ mặt ủ mày chau, cũng đi rửa ly.

Lý Khinh Diêu: "Anh là sếp, trà này để ở đây có nghĩa là… Ai cũng có phần ạ?"

Trần Phổ đang cúi đầu rửa đáy ly: "Vớ vẩn, người khác tặng tôi, tôi để ở nhà sắp mốc rồi."

Lý Khinh Diêu cầm hộp lên xem, rõ ràng đây là trà mới năm nay mà! Cô hớn hở mở một hộp, đổ một ít vào trong ly, rồi cẩn thận đóng kín miệng túi trà lại.

Cô rót nước nóng vào ly, từng búp trà xanh mướt căng mọng, hương thơm thoang thoảng, Lý Khinh Diêu hít một hơi thật sâu.

Trần Phổ nhìn bộ dạng tham lam của cô, thở dài trong lòng, anh cầm ly bước đến bàn trà, ánh mắt lướt qua túi trà giấy đơn sơ bên cạnh: "Trà em mang đi à?"

"Vâng, không phải thương hiệu nổi tiếng gì đâu. Là do cậu em rang, cũng ngon lắm."

Trần Phổ cau mày, có vẻ do dự một hồi mới cầm lấy túi trà của cô đổ vào ly. Tay anh đúng là vụng về, đổ một phát ra gần nửa ly lá trà. Anh cũng không để ý, bưng ly lên đổ nước nóng vào.

Lý Khinh Diêu ngạc nhiên: "Anh định uống trà thay cơm đấy à?"

Trần Phổ nghiêng người tay cầm ly rót nước, chỉ ngẩng đầu hỏi cô: "Tiếc à?"

Lý Khinh Diêu hai tay bưng ly trà, lắc đầu: "Em chỉ nghĩ đến một thành ngữ thôi."

"Thành ngữ gì?"

Phung phí của trời. Lý Khinh Diêu nở nụ cười duyên dáng: "Đáng đồng tiền bát gạo."

Trần Phổ không ngờ cô lại nịnh hót quá đà thế này, cuối cùng anh cười nhạt rồi nói: "Thôi đừng có giở chiêu này nữa." Nói rồi anh cầm ly trà đầy ắp, bước đi thong thả.

Chỉ mới qua một ngày một đêm kể từ đêm Lưu Hoài Tín tử vong, nhưng bốn hướng điều tra mà Trần Phổ vạch ra đã cơ bản hoàn thành.

Bên phía Phương Giai, nhóm phụ trách điều tra Trương Lương Vỹ đã có kết luận: Trương Lương Vỹ không liên quan đến án mạng lần này. Phản ứng bất thường của ông ta tại hiện trường vụ án chủ yếu xuất phát từ lá thư nặc danh và sự hoài nghi của ông ta đối với Lưu Hoài Tín. Nhưng lần theo manh mối này điều tra lá thư nặc danh, tạm thời vẫn chưa có tiến triển. Hiện tại Phương Giai đã cho người đối chiếu chữ viết của hơn 60% giáo viên và học sinh trường Trung học số 29, nhưng vẫn không khớp.

Ai viết lá thư nặc danh này, người biết chuyện này là ai, tạm thời vẫn là một bí ẩn.

Diêm Dũng báo cáo kết quả điều tra vật chứng: Khám nghiệm tử thi xác nhận Lưu Hoài Tín tử vong do mất máu quá nhiều. Vết thương chí mạng là vết cắt ở cổ tay, thi thể không có bất kỳ tổn thương bên trong hay bên ngoài nào khác, cũng không bị đầu độc, nguyên nhân tử vong đã được xác định. Điều quan trọng là kết quả kiểm tra DNA và dấu vân tay tại hiện trường đã có, tại hiện trường có dấu vân tay của mười mấy người, bao gồm một số đồng nghiệp của Lưu Hoài Tín như Châu Sầm, Cao Kế Xương, Phương Thần Vũ,… dấu vân tay của Trương Lương Vỹ cũng nằm trong số đó. Ngoài ra, dấu vân tay của người thân Lưu Hoài Tín cũng nằm rải rác trong nhà. Điều này hoàn toàn phù hợp với mối quan hệ thường ngày của Lưu Hoài Tín nên không thể nào chứng minh những người này có liên quan đến vụ án. Ngoài ra, trong di thư, bút, dao gọt trái cây, bồn tắm, bút ghi âm và dao gọt dưa hấu chỉ có dấu vân tay của Lưu Hoài Tín.

Tuyến điều tra thứ ba, Châu Dương Tân phụ trách điều tra camera an ninh và nhân viên tại hiện trường vụ án. Tòa nhà Lưu Hoài Tín sống có tổng cộng sáu tầng, 42 hộ. Trong thời gian xảy ra vụ án, có 14 hộ gia đình đi vắng, trong 18 hộ còn lại, loại trừ 16 hộ không quen biết Lưu Hoài Tín và không có động cơ giết người thì còn lại 12 hộ. Trong số 12 hộ này, có 10 hộ là giáo viên trong trường và 2 hộ là phòng học sinh lớp 12 thuê.

Cao Kế Xương và Phương Thần Vũ cũng sống cùng một tòa nhà, Phương Thần Vũ ở tầng một, Cao Kế Xương ở tầng năm.

Cuối cùng là tuyến điều tra vụ án Trương Hi Ngọc do Trần Phổ và Lý Khinh Diêu phụ trách. Lý Khinh Diêu đã in tất cả biên bản hôm qua và phát cho mọi người. Sau khi xem xong, mọi người ai cũng ngạc nhiên. Hóa ra tài liệu Lý Khinh Diêu soạn khác với những người khác. Biên bản chính thức phần đầu cô đều soạn theo định dạng, mạch lạc rõ ràng, đúng logic.

Nhưng phần cuối, cô còn đính kèm vài trang giấy, trình bày chi tiết, khách quan, không xen lẫn với bất kỳ phán đoán chủ quan nào, Lý Khinh Diêu ghi lại trang phục, phụ kiện, môi trường văn phòng của những đối tượng thẩm vấn mà cô quan sát thấy. Trong đó bao gồm chiếc đồng hồ Apple của Tôn Hạo Thần, giá sách và bật lửa trong văn phòng Cao Kế Xương, chiếc áo sơ mi hàng hiệu của Phương Thần Vũ.

Bởi vì những người này chỉ là đối tượng được hỏi, không phải nghi phạm nên cảnh sát không thể chụp ảnh và ghi chép lại những món đồ này. Chẳng bao lâu đã có người nhận ra, nhờ những ghi chép tỉ mỉ tưởng chừng như vô dụng của Lý Khinh Diêu, những người không đến hiện trường cũng có được cái nhìn trực quan như thể đang ở đó.

"Cách làm này được đấy." Phương Giai mỉm cười. "Tiểu Lý, cháu vất vả rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!