Chương 59: Đặng Nhật Ngủ Yên

Anh Ngủ Yên không biết tán gái.

Đúng vậy.

Tại sao phải tán gái khi đã có giao diện quá ngon nghẻ để chị em phụ nữ tự động lao đến mà anh còn chẳng cần làm gì cơ chứ?

2

Anh Ngủ Yên khá hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của phái nữ (cũng như phái nam), nhưng anh ta quá bận rộn để vào một mối quan hệ, mà với anh Ngủ Yên thì các mối quan hệ đều cần có thời gian. Anh cảm giác mình sẽ không thể bắt đầu một mối quan hệ nếu hai bên không có sự tương tác từ trước, ít nhất là đủ để thân quen như hai người bạn

- Đó là kết luận của anh Ngủ Yên khi bị các cô gái tiếp cận bằng da thịt và lần nào cũng khiến anh ta không thoải mái.

Dễ quá thì chê, nhưng khó quá thì cũng không có thời gian.

Gia tộc nhà anh Ngủ Yên đã kinh doanh từ nhiều đời về trước, nhưng các cụ có câu, không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời. Sau khi quá ỷ lại vào sự giàu có của gia tộc, các đời con cháu dần mất đi bản lĩnh trên thương trường, không chịu đổi mới và bắt kịp thời đại mà chỉ biết lao đầu vào những trò vui của giới nhà giàu nên tiền bắt đầu chảy đi đâu cũng chẳng biết nữa.

Anh Ngủ Yên

- một thằng cháu cũng ham chơi lười làm trong dòng họ, vừa tốt nghiệp cấp 3, cứ nghĩ mình sẽ được sống an nhàn chơi bời hết cuộc đời này, ai dè lại thầm nhận được giao phó của ông cố nội trước khi lâm chung: Cứu lấy gia đình, cứu lấy Bún Chả (tên công ty cho chị em nào không nhớ). Tiền đang trên đà âm rồi.

Thật ra anh Ngủ Yên lúc đó chưa được can thiệp vào việc kinh doanh của gia tộc nên không hề biết sự hưng thịnh lúc này chỉ là bề nổi. Sau đó trong gia tộc nổ ra vụ drama của ông anh họ kiêm cháu đích tôn: ăn chơi quá đà, chơi với bọn xã hội đen, bán gần hết cổ phiếu chỉ để phục vụ mục đích cá nhân khiến cả gia tộc chao đảo một phen. May mắn nhờ sự giúp đỡ của cô dì chú bác trong gia tộc mới cứu được công ty một lần, nhưng nói chung cả gia tộc đã bắt đầu có thành kiến với cậu cháu đích tôn con trai của trưởng tộc. Và thành kiến này được đặt cực kì đúng chỗ vì thằng cháu đích tôn này sắp sang nhượng cả công ty trước khi nó phá sản.

Vậy là gia tộc bắt đầu tìm kiếm người thay thế, phát hiện mấy cậu cháu nhà mình đứa nào cũng chỉ biết ăn chơi sa đoạ, trừ một người, đó chính là anh Ngủ Yên. Tuy ham chơi lười biếng nhưng đại khái là ăn chơi rất lành mạnh, không cờ bạc hút hít gái gú, hơi lười học nhưng bản chất vẫn rất thông minh, mặt mũi lại còn sáng sủa. Điều này hẳn đã được ông cụ cố nhìn ra nhưng lúc đó không ai để ý.

Vậy là anh Ngủ Yên bị cả nhà lôi vào công cuộc bồi dưỡng ói ẻ, suốt bốn năm đại học bị người nhà kèm chặt không cho chơi bời, lúc ngủ cũng có người quan sát, áp lực không chịu được. Học đã mệt lại còn bị bắt đi làm thêm trong công ty để ép va chạm kiếm kinh nghiệm nữa. Anh Ngủ Yên như một con gà công nghiệp bị đẩy nhanh quá trình sinh trưởng đẻ trứng... nghe hơi ghê, cứ gọi là quả dưa bị ép chín cho đỡ mất thiện cảm.

Vì lý do đó mà anh Ngủ Yên bận lắm, lâu lâu mới thấy người hợp gu cũng không có thời gian để mà tán. Thi thoảng bắt đầu nói chuyện được vài câu cũng không thấy hợp nên chẳng lên nổi hứng thú. Lúc đó anh nghĩ là anh bị trầm cảm nên mới mất niềm vui trong cuộc sống như vậy.

Sau đó anh gặp một cô gái tên Diệp Linh Chi, điều đầu tiên anh biết về cô là: xinh đẹp, hợp gu. Rất là hợp. Mê.

Tất nhiên anh Ngủ Yên không nông cạn như thế, anh ta không thích một cô gái từ lần gặp đầu tiên chỉ vì người ta xinh.

Lúc đó anh vẫn hơi cảnh giác, bởi vừa bị người ta đuổi giết xong, mà cô chủ nhà thì tốt bụng quá thể. Cho ăn cho mặc, cho đi trải nghiệm xăm mình nhuộm tóc, sau còn cho nằm chung giường nữa, cực kì đáng nghi.

Nhưng sống ở đây được vài ngày, anh Ngủ Yên cảm thấy mọi thứ đều tuyệt vời: cuộc sống của người không phải đi làm, không phải làm việc hay suy nghĩ bất cứ điều gì.

Nhớ thương cuộc sống nhàn hạ quá lâu, anh Ngủ Yên ngay lập tức ăn bám nhà Linh Chi luôn. Người ta không hỏi chuyện của anh, anh cũng tuyệt đối không ho he sợ chủ nhà phật ý đuổi đi. Điều anh không ưng chỉ có việc cô hay bảo anh đi nhặt rau rửa bát thôi. Hiếm lắm mới có cơ hội lười biếng, vậy mà không được lười một thể đi, chẳng hiểu sao vẫn phải rửa rau rửa bát?

Lạ rằng, thế mà anh lại thích cuộc sống bình yên như vậy.

Tuy nhiên vẫn không thể phớt lờ việc Linh Chi là một cô gái xinh đẹp.

Vô tình thấy cô ngã trong nhà vệ sinh trong bộ dạng không mảnh vải, cậu em trai vô dụng trước đó bị kìm chế của anh Ngủ Yên chẳng mấy khi tràn trề sức sống, đòi hỏi quyền lợi. Có phản ứng khi gặp cảnh như vậy thì quá bình thường, không ít người tự lột đồ chạy tới trước mặt anh đâu. Nhưng mà cậu em trai này hôm nay cố chấp hơn bình thường, cứ xúi giục bộ não của anh làm điều không đứng đắn. Rồi sau đó và nhiều ngày sau đó đều ngang ngược như vậy.

Zai tân 30 năm bắt đầu xúc động không nhịn được nữa rồi. Có biết nhìn Linh Chi mỗi ngày anh đều thấy ngứa ngáy lắm không hả? Nếu nhịn nhiều mà chết được thì chắc hôm nay anh đã là giỗ 49 ngày của anh rồi.

Khi tìm thấy đối tượng, cả lý trí và cơ thể anh cùng có phản ứng ở nơi cô ấy xuất hiện. Nhưng anh không biết tán gái.

Thôi thì tuy không biết tán gái, nhưng anh lại biết lấy lòng các đối tác, nên anh quyết định cứ theo công thức mà làm, lưu tên em Chi thành "Đối tác Linh Chi" cho dễ bề nghiên cứu.

Dựa vào kinh nghiệm nhìn người, anh biết cô gái này khá giống anh ở một chỗ: thích không gian riêng tư, không thích bị đụng chạm. Dù cho cô ấy chính là người đồng ý để anh ở lại khiến anh rất khó hiểu và tò mò.

Để mà nói thì anh Ngủ Yên trong quá trình học tập bị bắt đọc sách nhiều lắm, nào là Đắc Nhân Tâm, Thuật Đọc Tâm, Cách Đàm Phán Mọi Thứ, Viết Gì Cũng Đúng, Cãi Gì Cũng Thắng v.v...

Sau dần anh Ngủ Yên nhớ ra một câu nói, rằng khi cô ấy cũng thích bạn, thì bạn làm gì cũng đúng hết. Vậy nên kĩ năng tán gái là không cần thiết. Anh quăng chiến thuật đối tác đi, bắt đầu làm những điều mình muốn.

Chỉ được ngắm Linh Chi dần dần không đủ nữa.

Chi mặc quần bò hay quần âu ôm chân đều trông rất đẹp, đường cong từ phần eo xuống tới hông và đùi vô cùng hoàn mỹ, cân đối với cơ thể. Lạ rằng, Linh Chi không phải người nổi tiếng hay là kiểu chăm đăng ảnh sống ảo mạng xã hội, nhưng xem cái cách cô giữ dáng người đẹp như vậy thật quá kì lạ. Xã hội quá phát triển, hiếm mà tìm được cô gái nào mộc mạc theo tuýp dâu hiền vợ thảo mà vẫn xinh đẹp như vậy cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!