Chương 57: Giải Cứu

Đầu cắt moi dùng đôi mắt rưng rưng nhìn chúng tôi nói: "Cảm động quá, hu hu hu."

Tôi không nghĩ sẽ được một tên bắt cóc đồng cảm nên không biết phải phản ứng ra sao.

Đầu cắt moi nói tiếp: "Tao cũng có người tao yêu, nhưng mà tao không xứng với em í. Vì vậy tao đang phấn đấu kiếm tiền để tỏ tình với em í. Bà dà làm phụ nữ thôi mà đã nhiều áp nực gớm. Nàm đàn ông cũng khổ tâm nắm."

"Nhưng kiếm tiền phải chân chính vào chứ, cậu không phấn đấu mà làm dăm ba cái chuyện đầu trộm đuôi cướp này..."

Tôi đang định giảng giải đạo lý làm người cho đầu cắt moi thì anh Ngủ Yên cắt ngang lời nói của tôi: "Thật ra tuỳ môi trường và hoàn cảnh nữa. Tôi rất hiểu hoàn cảnh của cậu."

Đầu cắt moi không cho là đúng: "Anh làm sao hiểu được?"

"Tôi hiểu cảm giác khi không có cách nào đạt được những điều mình muốn khi trong tay chẳng có gì, và khi mà mọi thứ không hề theo ý mình."

Dường như thấy anh Ngủ Yên ăn nói lịch sự nên đầu cắt moi cũng lịch sự theo: "Thế thì cũng đúng đấy. Nhưng sinh ra đã ở nhà dầu như anh thì sao hiểu được. Nhà tôi nợ nần ngập đầu, tôi học hết cấp hai đã phải vào đời kiếm ăn rồi."

"Giàu thì sao, lúc tôi tiếp nhận công ty, thì công ty đang âm mấy trăm tỉ nợ ngân hàng đấy. Nhà cậu nợ bao nhiêu tiền?"

"Cái gì? Sao nợ mấy trăm tỉ được? Nhà tôi nợ hơn trăm triệu thui à. Bố tôi đánh bạc bị chúng nó lừa."

"Vậy mới nói tôi cũng áp lực lắm chứ, bị ép làm việc trả nợ thôi, chứ mấy trăm tỉ thì bán nhà cả họ cũng không đủ trả."

"Thế thì phải làm sao?" Đầu cắt moi tò mò hỏi.

"Thì phải học hỏi kiến thức, sau đó suy tính con đường lâu dài hơn chứ sao. Nếu cậu vẫn cứ làm nghề này thì cậu nghĩ trong tương lai năm năm hay mười năm nữa cậu sẽ ở đâu? Trong tù à? Còn cô gái kia có chịu lấy một tên làm nghề bất chính không?"

Làm nghề bất chính lại còn ngọng l

-n và cắt đầu moi nữa

- Tôi tự bổ sung thêm, thầm nghĩ xem nếu anh Ngủ Yên cắt moi thì tôi có còn yêu anh ta hay không.

1

"Nhưng tôi không còn cách nào cả. Cách này kiếm tiền nhanh nhất rồi."

Lúc này giọng anh Ngủ Yên chợt trở nên cực kì mềm mỏng: "Thật ra đó là do cậu chưa có cơ hội. Và có một câu nói rằng, ai cũng có thể trở nên xứng đáng nếu cho họ một cơ hội."

"Cơ hội à..." Đầu cắt moi có vẻ suy nghĩ.

Anh Ngủ Yên không vội vàng, để tên kia suy nghĩ chán chê mới nói: "Ví dụ như tôi lúc này, tôi có một cơ hội sống sót khi anh ta không giết tôi luôn. Thực ra anh ta từng định giết tôi một lần nhưng thất bại, không chắc chắn được rằng lần này lấy được tiền xong anh ta sẽ không làm vậy, vì anh ta ghét tôi lắm. Cậu biết những kẻ đuổi giết tôi lần đó thế nào không? Đi tù cả rồi, mà đó đều là dân chuyên. Anh ta thuê các cậu, vốn không quan tâm đến sự an nguy của các cậu đâu.

Anh ta chỉ lo tốt phần giữ tiền thôi."

Đầu cắt moi hơi ngẩn ra: "Nhưng anh ta chuyển trước một phần tiền rồi..."

Tôi nhìn tên đầu cắt moi với gương mặt non choẹt, hỏi: "Cậu được bao nhiêu?"

"Tôi nhỏ nhất cả đám, các anh chia cho tôi 10 triệu, hình như là trả trước một phần ba, là ba mươi phần trăm gì đó..."

Tôi nói: "Một phần ba không phải 30 phần trăm đâu. 10 triệu cũng lỗ quá. Cậu nghĩ đi, ví dụ bắt cóc chúng tôi trong ba ngày, tổng 72 tiếng, mỗi người các cậu được 30.000.000 chưa tính tiền phụ cấp ăn ca và xăng xe, overtime vân vân... thì sẽ rơi vào khoảng 416.000đ/tiếng làm việc, so ra cũng chẳng khá hơn công việc chân tay bình thường là bao, vậy mà cậu dám nói là cách kiếm tiền nhanh.

Đấy là còn chưa kể phải làm liên tục không nghỉ thì số tiền này chẳng thấm vào đâu so với làm công ăn lương bình thường, cậu thà xin vào thuyền đánh cá ra khơi vài ngày còn hơn, nữa là ví dụ cậu bị bắt đi tù thì coi như xong. Giờ cũng có rất nhiều công việc không yêu cầu bằng cấp 3, cậu có thể thử làm và học hỏi nhiều cái mới, lương khởi điểm thấp nhưng kiến thức từ người xung quanh sẽ giúp cậu phát triển bản thân, chỉ cần cậu cố gắng."

2

"Nhưng chỉ tôi mới nhận được ít vậy thôi, mấy ông anh tôi nhận được nhiều hơn..." Đầu cắt moi hơi lúng túng, "Với lại tôi làm việc này rồi, sao mà về bờ được nữa."

"Cậu làm công việc khác đủ lâu cũng sẽ có thăng tiến chứ không phải mỗi nghề bắt cóc thuê này đâu." Tôi tận tình giải thích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!