Chương 40: Công Viên Nước & Công Viên Vầng Trăng

Đại Bông: Ô hô hô, có bạn làm clip Tiktok cho tui rồi. Hẳn 3 cái. Tui quyết định sẽ rút ngắn chỉ tiêu xuống 10 cái thui, còn 7 cái nữa. Mọi người làm clip cho tui nhé, chương sau sẽ có bất ngờ =)) Cảm ơn bạn đã làm clip cho tui nhé, tui rất hạnh phúc.

1

Từ lần tôi và anh Ngủ Yên tiếp xúc một chút da thịt ấy, sau lại có sự ngầm chấp thuận của tôi thì anh Ngủ Yên càng lúc càng tấn công tôi mạnh hơn. Đáng sợ ở chỗ, trước đó anh ta vẫn hành động ở những nơi vắng người, gần đây còn cố tình thân mật nơi đông đúc cho người khác xem, mà tôi thì không phản ứng bài xích nên anh ta cứ thuận theo đà đó mà tiến hoá, càng lúc càng tách rời khỏi con người ít nói lịch sự xa cách như lần đầu tôi gặp.

Hôm nay có quá nhiều động chạm nơi đông người, cái nào cái nấy đều có cớ cực kì chính đáng, phần lớn hành động là giúp đỡ để tôi không bị đuối nước, nhưng tự tôi biết tay chân của anh Ngủ Yên dưới nước không đàng hoàng tí nào.

Ví dụ như ở chiếc máng trượt nước đầu tiên, anh Ngủ Yên xung phong trượt xuống dưới trước để đỡ tôi, tôi nghe vậy cũng hồn nhiên đồng ý, sau đó mới phát hiện hồ nước phía dưới chỉ cao ngang thắt lưng, vốn không cần người đỡ hay ôm bế như anh Ngủ Yên đang làm.

Trừ vấn đề này ra thì tôi bắt đầu thấy khi chơi các trò chơi này bản thân thật sự được thả lỏng và giải trí đúng nghĩa. Với người theo trường phái kiểm soát mọi thứ như tôi, việc để các cơ bắp dần thả lỏng trong dòng nước mà không gồng lên cố gắng lấy lại kiểm soát vì tin tưởng có người ở phía dưới bảo vệ mình là một cảm giác rất mới lạ.

Kể ra ngày trước tôi có cùng anh Ngủ Yên đi du lịch và chơi một số trò nhẹ nhàng ở Bà Nà Hills, nhưng tâm trạng khi đó không thoải mái như hiện tại nên chỉ chơi mấy trò đu quay rất nhẹ nhàng, hơn nữa cảm giác khi ở cạnh anh Ngủ Yên lúc đó so với bây giờ rất khác, chủ yếu là không còn có sự xa lạ hay thiếu tin tưởng như ngày trước. Vì vậy, càng lúc tôi càng chơi nhập tâm, ngầm bỏ qua bàn tay mắc dại hết sờ mông lại sờ eo của anh Ngủ Yên.

Trong lúc chạy qua chạy lại giữa trò này trò kia thi thoảng tôi và anh Ngủ Yên sẽ gặp đám người kia đang chơi trò gì đó, nhưng cả năm người đều bơi lội tung tăng như cá chứ không trúc trắc cần người hỗ trợ như tôi nên chơi rất xông xáo và nhanh nhẹn, thử xong trò này nhảy ngay sang trò khác khiến tôi không theo kịp. Chẳng biết việc tôi không biết bơi có phải là lý do đám người đó cho tôi hít khói nhanh như vậy hay không, nhưng tôi thầm đoán chắc là anh Ngủ Yên có thoả thuận ngầm gì đó với người ta rồi.

Khi lọt vào vòng tay vững chắc của anh Ngủ Yên lần thứ n của trò chơi trượt ống nước xoắn ốc, đột nhiên tôi bật cười, nói: "Trò này vui quá."

Trước giờ tôi không thích trò chơi mạo hiểm, nhưng khi ở gần anh Ngủ Yên dường như chuyện gì tôi cũng có thể thử. Hơn nữa là khi tôi đã dần quen với những trò chơi ở đây, cách cảm nhận của tôi về chúng cũng khác đi.

"Nhờ có anh mà đúng không?" Anh Ngủ Yên nhanh chóng dây máu ăn phần.

Tôi không ngại công nhận công lao của anh ta: "Nhờ có anh. Cảm ơn anh."

Anh Ngủ Yên dùng một tay véo má tôi: "Cười vậy có phải xinh không."

Tôi không biết mình cười lúc nào, nhưng nghe anh Ngủ Yên nói vậy tôi nhanh chóng điều chỉnh lại cơ mặt. Sao mặt tôi lại cười khi chưa có sự cho phép của tôi nhỉ?

Sắc trời dần ngả về màu hoàng hôn, cả đám chúng tôi thay nhau đi tắm tráng, thay đồ và tụ tập ở điểm đã hẹn trước, trông mặt ai cũng vui vẻ phấn khởi như những đứa trẻ lần đầu được đi chơi công viên, mà đúng là ở đây ai cũng là lần đầu thật.

Nhung kéo tay tôi nói: "Chị Chi ơi, em muốn đi cái kia!"

Nhìn theo hướng Nhung chỉ, ở phía xa là chiếc vòng quay khổng lồ, biểu tượng của Công viên Hồ Tây.

"Vậy thì đi thôi, anh cũng chưa đi cái đó bao giờ." Anh Ngủ Yên nói ngay.

Công viên Hồ Tây vốn được chia làm hai phần: Công viên Vầng Trăng và Công viên Nước. Công viên Vầng Trăng sẽ bao gồm các trò chơi trên cạn như đu quay tàu lượn và một số các sân chơi thể thao, còn Công viên Nước đương nhiên sẽ bao gồm các bể bơi lớn nhỏ cùng các ống trượt nước mạo hiểm.

3

Anh Ngủ Yên vẫn như cũ sóng vai đi cạnh tôi, lúc này có hơi tụt lại phía sau so với đám người vui vẻ hớn hở phía trước. Có vẻ như anh Quân, Minh và đám nhóc sau khi đi chơi cùng nhau đã thân thiết hơn nhiều, trông chẳng khác gì người quen biết từ lâu.

Vừa rồi ở khu tắm tráng tôi không có thời gian để tắm 30 phút như ở nhà vì ngoài cửa có rất nhiều người đang đợi, tôi lại không muốn làm phiền người ta nên đành tắm qua loa. Người ưa sạch sẽ như tôi vì chuyện này mà người ngợm hơi khó chịu, tóc thì hơi xơ rối chẳng mượt mà như gội ở nhà, lại còn không có lược để chải cho thẳng tóc nữa. Từ ngày nhuộm sang tóc màu hồng thì tóc tôi không còn độ mượt tự nhiên như trước, phải chải bằng lược mới về lại được nếp, mà hôm nay đi chơi tôi không biết để mang lược nên đang dùng ngón tay để vuốt cho tóc thẳng ra.

Anh Ngủ Yên đi bên cạnh liên tục hỏi tôi: "Em chưa vuốt tóc xong à?"

Tôi không hiểu câu hỏi lắm. Sau khi nghe câu hỏi đến lần thứ ba tôi mới hỏi lại: "Em vẫn chưa. Sao thế anh?"

Lần này anh Ngủ Yên sấn tới dùng tay giúp tôi vuốt lại tóc, cào cào hai ba lần cho có lệ rồi nắm lấy tay tôi: "Anh sợ hai đứa mình lạc đoàn, em phải dắt anh đi theo mọi người mau lên đấy. Đến giờ anh bị quáng gà rồi."

"Anh bị quáng gà à?"

"Có một chút. Anh cận nhẹ, trước có nói với em rồi đấy."

"Sao anh không đeo kính?"

"Đeo kính không đẹp trai."

Vừa nói bàn tay anh Ngủ Yên vừa siết chặt lấy tay tôi. Theo như tôi nhớ thì lúc lái xe giờ tan tầm cũng đâu thấy anh ta có vấn đề gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!