Chương 39: Thầy Dạy Bơi Không Đứng Đắn

So với anh Ngủ Yên như một ngôi sao mới nổi thì anh Quân trong lòng đám Huy Nhung là idol huyền thoại number one không thể nào thay thế chỉ sau tôi. Vì tôi và anh Quân luôn được vinh danh là các Mạnh Thường Quân xuất thân từ chính mái ấm tình thương Thiên An, quyên góp rất nhiều trong những năm trở lại đây. So với người hay xuất hiện như tôi thì anh Quân thần bí hơn nhiều, lần trước tôi về còn nghe đám trẻ nói rằng tên thật của anh Quân là Mạnh Thường Quân

- một sự hiểu lầm khá hợp lý.

Vậy nên khi thấy anh Quân ở cổng công viên nước Hồ Tây vào một buổi chiều mát mẻ ngày Chủ nhật, hai đứa lập tức bỏ anh Ngủ Yên chạy sang quây lấy anh Quân.

"Em mời anh ấy đi chơi cùng... hả?" Anh Ngủ Yên hỏi tôi, giọng nghe hơi mất tự nhiên.

Tôi biết tình cảnh này hơi khó xử, nhưng cũng không có cách nào khác khi anh Quân nói muốn đi cùng: "Vô tình hôm qua anh Quân gọi điện cho em thôi ạ. Anh ấy cũng quan tâm tới bọn trẻ ở Thiên An nên đề nghị đi cùng."

Anh Ngủ Yên dường như không vui, hết nhìn tôi lại nhìn anh Quân như muốn tìm hiểu điều gì đó. Sau một hồi bị hai đứa nhóc tra khảo thì anh Quân cũng nhìn sang bên này, mau chóng tiến đến tỏ ý muốn bắt tay anh Ngủ Yên.

"Chào anh Nguyên, không ngờ hôm nay gặp được anh ở đây."

Hôm nay anh Ngủ Yên mặc trang phục khá thoải mái, quần lửng cùng áo polo. Khi anh Quân bước tới, tay phải anh Ngủ Yên đang đút trong túi quần lưỡng lự khoảng chừng vài giây khó nhận biết sau đó mới bỏ ra, mỉm cười bắt tay anh Quân lấy lệ: "Trùng hợp quá."

Anh Quân nghe vậy liền mỉm cười tiếp lời: "Nào đâu có trùng hợp gì, tôi thấy là duyên số cả thôi. Không ngờ anh Nguyên và Linh Chi lại thân thiết như vậy, xem ra khả năng quan sát của tôi vẫn chưa tốt lắm."

Tôi đứng cạnh còn chưa kịp giải thích thì anh Ngủ Yên đã tiếp lời: "Chi là một cô gái tốt, tôi cũng mới có may mắn được cô ấy đồng ý thôi. Dù sao cũng cảm ơn anh vì đã quen tâm cô ấy ngày ở Thiên An."

Nghe anh Ngủ Yên đứng chém gió, tôi gần như cảm thấy danh phận giả mà anh ta cho tôi sắp thành sự thật đến nơi, vừa ngại ngùng vừa bế tắc.

Hai người cũng không nói chuyện nhiều, mau chóng di chuyển với khu chờ bên ngoài công viên.

Vì hôm nay là Chủ nhật nên công viên rất đông, người xếp thành nhiều hàng đợi mua vé đứng kín quầy. Tôi định xếp hàng đi mua vé nhưng bị anh Ngủ Yên cản lại, định thay tôi mua vé, cuối cùng lại bị anh Quân nhảy vào tranh mua vé cùng.

Nhìn hai nhân vật lớn nói chuyện lễ độ lịch sự về vấn đề giành mua vé, nhân vật nhỏ như tôi, Minh, Huy, Nhung và Bình không biết nói gì ngoài việc đứng bên lề nghe tranh chấp.

Cuối cùng thì anh Quân giành được việc mua vé, tôi liếc sang anh Ngủ Yên thấy anh ta không mang vẻ mặt của người tranh giành thất bại, chỉ thấy sau khi anh Quân chen vào đoàn xếp hàng thì anh Ngủ Yên mỉm cười nhìn mọi người nói: "Hình như anh vừa nghe người xung quanh nói phải có đồ bơi mới được vào trong?"

Mọi người đều quay ra nhìn nhau, lúc này mới nhận ra chưa ai trong số chúng tôi được trải nghiệm công viên nước Hồ Tây để biết về quy định này.

"A, ở kia có bảng quy định kìa. Đúng là phải mặc đồ bơi mới được chơi những trò trong này. Một số trò không liên quan tới nước thì không sao." Minh nói.

Anh Ngủ Yên gật đầu nói: "Vậy chúng ta qua cửa hàng đối diện mua đồ bơi."

Bốn đứa trẻ con (tính cả Minh) chạy ào vào trong chọn đồ bơi cực kì nhiệt tình, tôi đi cạnh anh Ngủ Yên, hơi ngập ngừng nói: "Anh và mọi người cứ chọn đi, chắc là em sẽ không chơi mấy trò dưới nước đâu, dù sao em cũng không biết bơi."

2

Anh Ngủ Yên cười nói: "Không biết thì anh dạy em. Anh biết bơi từ mẫu giáo đấy."

Tôi không dám nói thẳng ra là mình ngại nên chối quanh: "Thôi em xem mọi người chơi cũng được."

"Em không mặc đồ bơi thì không được tới gần mấy trò có nước luôn ấy. Đi, anh giúp em chọn."

Đề nghị của anh Ngủ Yên mờ ám một cách trắng trợn, tôi bị anh ta dẫn qua hết mấy giá treo đồ bơi hai mảnh sexy hở hang, sau đó dừng ở một gian dành cho người thích đồ bơi kín đáo.

"Em chọn ở đây đi." Anh Ngủ Yên nói một câu đề nghị kiểu không cho lựa chọn chỗ khác.

Dù sao đây đúng là kiểu mà tôi cần, vậy nên tôi cũng rất thoải mái gật đầu.

Tôi vươn tay lật xem một vài bộ, cảm thấy những món đồ bơi này tuy kín đáo nhưng kiểu dáng vẫn rất đẹp, vì vậy tôi nhanh chóng chọn được một bộ đen liền thân, quần dài ngang đùi có váy giả bao quanh, tay áo che vai và nửa bắp tay, giữa ngực có một chiếc khoá kéo cao từ cổ xuống tới dưới ngực để dễ chui vào.

Tôi cầm bộ đồ màu đen trên tay, nhìn một lượt xem có bị lỗi gì không, sau đó thử kéo chiếc khoá xuống để tránh việc mua phải áo có khoá zip khó kéo hoặc bị hỏng. Khoá zip theo động tác của ngón tay tôi trượt nhẹ xuống tận dưới cùng, đột nhiên tôi nghe thấy tiếng anh Ngủ Yên ho nhẹ một cái như bị hóc thứ gì trong cổ họng.

Anh Ngủ Yên để tay trước miệng hắng giọng vài cái rồi nói: "Em chọn tiếp đi, anh cũng phải lấy đồ bơi của anh nữa."

Tôi rất muốn nói đó là điều anh ta nên làm từ vừa nãy, nhưng tôi không vạch trần mà chỉ đáp đơn giản: "Vâng, anh đi chọn đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!