Kết thúc ngày làm việc, anh Ngủ Yên nhiệt tình mở lời đưa tôi về nhà.
Tôi đồng ý.
Sau khi về đến cổng, mở cổng, định đi vào chợt nhận ra anh Ngủ Yên và chiếc xe đạp vẫn đang chờ đợi bên ngoài.
Gương mặt buồn của anh ta có hơi mang nét diễn nhưng vẫn khiến tôi áy náy, cuối cùng vẫn mời anh ta vào uống nước, coi như cảm ơn vì đã đưa tôi về, dù cho tất cả những chuyện này xảy ra đều nhờ anh ta cả.
Vừa mở cửa phòng tôi đã phải cau mày lại vì hít phải mùi bụi. Tuy không quá lâu để bụi dày nhưng tóm lại vẫn là thứ khiến người quen sạch sẽ như tôi không quen. Một ít rau củ và đồ ăn để trong tủ mát đã hỏng, phải đem bỏ đi. Tôi chưa bao giờ để căn nhà của mình rơi vào tình cảnh này, cảm giác rất khó chịu, thế là tôi quay lại nhìn anh Ngủ Yên.
Anh ta nói: "Để anh giúp em dọn dẹp."
Thật thà mà nói thì tôi biết con người này rất lười. Lúc ở nhà tôi thì anh ta hoàn toàn là dáng vẻ chỉ đâu đánh đấy, bảo rửa bát thì rửa bát, bảo phơi quần áo thì phơi quần áo, không bảo thì tuyệt đối không làm, thứ duy nhất anh ta tự giác chỉ có tập thể dục mỗi sáng, mà cũng không phải ngày nào cũng tập. Ngày nào cần đi làm thì đều đi sát giờ, không có việc gì quan trọng thì sẽ đi muộn hoặc nghỉ luôn.
Tôi phát hiện ra điều này sau khi nhận chức vụ thư ký kết hợp suy luận lịch ra khỏi nhà của anh ta thời còn giả vờ làm đa cấp.
Lúc này anh ta chủ động đề nghị giúp tôi dọn dẹp làm tôi thấy hơi quan ngại, nhưng nghĩ kiểu gì vẫn hơi khó chịu vì anh ta khiến căn nhà sạch sẽ ngăn nắp của tôi ra nông nỗi này, vì vậy tôi nói:
"Anh giúp em giặt vỏ chăn vỏ gối, tiện thể thay bộ mới em để trong tủ ấy, chiếu trúc dùng khăn ẩm lau sạch hai mặt là được, tiện thể lau luôn bàn, ghế, tủ lạnh, đầu giường, lau cả nhà nữa. Anh nhớ dọn đống đồ trong tủ lạnh, em vừa rút điện rồi, anh mở cửa tủ để chúng bay bớt mùi, nhớ vứt đồ đã hỏng đi để lát nữa lau sạch toàn bộ bên trong là được. Cuối cùng thì lau nhà. Cây lau nhà để trong nhà vệ sinh, anh dùng nước lau sàn em để trong góc ấy.
Giờ em cần đi chợ mua chút đồ ăn, anh cứ từ từ rồi làm."
Vẻ mặt của anh Ngủ Yên thay đổi rõ rệt, hai cánh môi tách ra sau mỗi câu tôi nói, sững sờ không khép mồm lại được, ánh mắt vừa như muốn bỏ chạy, vừa như đang gồng lên sẵn sàng đối mặt.
Cuối cùng anh Ngủ Yên khép môi lại, gật đầu: "Ừ, em đi chợ đi."
Chính lúc anh ta đồng ý thì tôi lại muốn rút lại lời nói. Nhớ đến cảnh anh ta từng làm vỡ (đập phá) mấy thứ đồ sành sứ trong nhà, tôi hơi sợ liếc quanh, thấy cũng không có mấy thứ dễ vỡ nên đành nhắm mắt nghe theo.
Trước khi đi chợ, tôi lén cất chiếc bình sứ trang trí trên bàn làm việc vào trong tủ quần áo.
"Hôm nay anh muốn ăn thịt kho tàu."
Tôi không nhớ mình mời anh ta ở lại ăn tối lúc nào, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu ra chợ mua thịt ba chỉ.
Đi chợ về, tôi suýt bật khóc vì cảnh tượng trong nhà.
Ga giường vỏ gối được anh Ngủ Yên lồng một cách xộc xệch nhăn nhúm, trong góc nhà là mảnh vỡ bình sứ quét thu gọn một chỗ, trên sàn nhà toàn nước là nước và sặc lên cái mùi như thể anh ta đã đổ cả chai nước lau sàn ra nhà. Tủ lạnh thì hoàn toàn trống rỗng do anh Ngủ Yên không biết cái gì còn dùng được cái gì không nên vứt cả đi, tất cả nằm yên vị trong túi rác để ngoài cửa phòng.
Nếu tôi đi lên tầng sẽ còn có thể phát hiện ra việc anh ta giặt vỏ chăn ga gối mà không cho bột giặt vào nữa, nhưng chuyện này để sau hẵng nói.
Anh Ngủ Yên đã thay bộ vest mặc trên công ty bằng bộ đồ thể thao ngày trước tôi mua cho anh ta, tay cầm chổi nhựa đang quét nước trên sàn nhà, nhìn tôi nói: "Em về rồi."
"Em về rồi."
Tôi đáp.
Tại sao cái bình sứ tôi giấu trong tủ mà nó vẫn vỡ được?
"Anh lấy vỏ chăn vỏ gối trong tủ, lúc kéo ra không để ý nên làm vỡ. Ai bảo em đang yên đang lành cho bình sứ vào tủ quần áo làm gì."
Đó hẳn là lỗi của tôi rồi.
"Vậy còn sàn nhà sao lại lau kiểu này?"
"Anh quên cho nước lau sàn vào xô giặt cây lau nhà, mà đang lau dở rồi nên anh đổ nước lau sàn luôn ra sàn cho tiện. Mà đổ ra thấy đặc quá nên anh cho thêm ít nước lên sàn để pha cho loãng."
4
Đúng là một kiểu tư duy rất hợp lý. Chắc sau này anh ta làm đổ cơm ra sàn cũng dùng muôi múc canh để chan cơm dưới đất luôn nhỉ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!