Chương 21: Hôn Thê Của Anh Ngủ Yên?

Lời tác giả: Tính tui kiểu khi có hứng thì viết cũng lẹ, ngày 1 chương. Cơ mà với bộ này thì tui viết gần xong (còn thiếu mấy chương kết đang bị chững) và đang đăng thu phí ở những nơi khác rùi. Gần đây tui chuyển nhà thì bắt đầu re

-up bộ này lên đây, tiện thì chỉnh sửa câu từ và tình tiết tới đâu thì đăng tới đó chứ cũng không phải tui ỉm chương hay gì. Gần đây thấy có độc giả mới comment truyện nên cũng lên tinh thần up nhanh hơn, chứ hồi mới đăng không thấy ai nói gì nên tui mới lười, haha.

Sau hôm nay tui sẽ cố gắng hơn, tầm một ngày 3 chương gì đó. Mà truyện này thì cũng tầm 60 chương (sau khi beta lại) là cùng.

5

---

Cứ dính đến anh Ngủ Yên tôi lại có những cảm xúc vui buồn như con người. Hôm qua sau khi về tôi đã trằn trọc đến mất ngủ, sáng ra uể oải chẳng còn sức mà làm cơm hộp mang đi làm nữa.

Gần đây tôi mới biết danh sách đầu mục công việc ở chỗ làm mới của tôi phải dài gấp đôi công ty cũ, có một hàng dài kiến thức mới tôi cần học hỏi, mà những thứ động đến tiền bạc cần phải rất cẩn thận nên phần lớn thời gian đều khá bận rộn. Trong giờ hành chính tôi tập trung công việc hết công suất để tránh bản thân suy nghĩ linh tinh, thoáng cái đã gần tới giờ nghỉ trưa lúc nào không biết.

Hôm nay tôi không chuẩn bị cơm trưa nên quyết định sẽ ăn ngoài, vừa mở ví kiểm tra tiền mặt liền thấy chiếc thẻ quyền lực để ra vào thang máy riêng của tổng giám đốc đang nằm ngang ngược trong ví.

Chẳng biết anh ta đã tỉnh dậy đi làm sau cơn say hôm qua hay chưa nhưng tôi vẫn cất thẻ từ vào trong túi áo vest, chuẩn bị mang lên phòng tổng giám đốc để trả lại theo lẽ thường trước khi đi ăn.

Đúng lúc này một cô gái trẻ đẹp hùng hổ đẩy cửa phòng kế toán, quét mắt nhìn quanh chỉ trong một khoảnh khắc rồi nhanh chóng bước tới trước bàn của tôi, cao giọng nói: "Chào chị."

Tôi nhìn cô gái trông khá trẻ, gương mặt xinh đẹp, trên người mặc toàn đồ hiệu phía trước một lượt. Sau khi đợi thêm một lát không thấy người ta có ý định giới thiệu trước, tôi vẫn lịch sự chào lại: "Chào em. Em tìm chị à?"

Gương mặt cô gái này cứ vênh vênh, thái độ không ngửi được. Cô ta thản nhiên lôi điện thoại ra lướt, sau đó đưa điện thoại lên để một bên mặt tôi ra chiều so sánh, liếc qua liếc lại một lúc rồi ồ lên: "Đúng là chị rồi."

Nhìn thái độ kia tôi chẳng buồn hỏi để tiếp chuyện, chỉ ngồi đợi cô ta tự nói tiếp.

"Chị không hỏi tôi là ai à?"

Đúng lúc này Thư ký Phương cũng đẩy cửa phòng đi vào, vội vã tới bàn tôi nói: "Chị Chi, đây là Linh, Đoàn Diễm Linh, là con gái của phó chủ tịch kiêm phó tổng giám đốc công ty mình, Đoàn Mạnh Hiệp."

Tôi còn đang không hiểu con gái của lãnh đạo lại hùng hổ chạy tới đây như vậy để làm gì thì rất nhanh Linh đã tự giải thích bổ sung thêm: "Thư ký Phương nói như vậy là thiếu rồi. Người ta thân phận chính là vợ sắp cưới của tổng giám đốc thì lại không nói."

Tôi chưa bao giờ muốn làm kẻ thứ ba, cũng không ham muốn những thứ không thuộc về mình nhưng tôi không ngăn được bản thân nghiến răng trong vô thức khi nghe hai chữ "vợ sắp cưới".

Sắp cưới, là khi nào cưới? Vậy mà tên kia còn dám sang nhà tôi ăn bám... còn ôm tôi ngủ nữa. Không thể chấp nhận được.

Trước đó tôi chưa từng có suy nghĩ muốn đòi tiền ăn ở anh Ngủ Yên, nhưng giờ thì tôi muốn đòi rồi.

Trả tiền đây tên trai bao lừa đảo! Đồ cung cấp dịch vụ không có tâm!!

2

Giờ thì tôi biết tại sao chia tay người ta lại hay đòi quà rồi. Giả dụ mà người kia xứng đáng với tình cảm mình bỏ ra thì không sao, nhưng nếu không xứng đáng thì khi nghĩ lại những thứ bỏ ra chỉ khiến bản thân tiếc nuối.

"Không biết vợ sắp cưới của tổng giám đốc tới phòng kế toán có chuyện gì." Tôi mất hứng nên trả lời Linh bằng cái giọng chẳng mấy lịch sự như vừa nãy nữa.

"Chị tự xem đi."

Linh đưa tới trước mặt tôi điện thoại của cô ta, trên màn hình là ảnh chụp tôi và tổng giám đốc trong buổi tiệc.

Ảnh cũng chẳng có gì, chỉ là cảnh tôi đang kính Pepsi tổng giám đốc, vẻ mặt ngoan ngoãn, còn tổng giám đốc mỉm cười hòa ái. Ngoài ra còn một bức ảnh tôi đang cúi đầu lặng lẽ ăn, còn người bên cạnh tuy tư thế ngồi lưng đầu đều thẳng tắp nhưng mắt lại liếc sang phía tôi.

1

Tôi không thấy bức ảnh này có điểm nào khác thường nào, cả hai đều trông rất lạnh nhạt, tôi cũng không có hành vi quá trớn, chẳng có lý nào để vợ sắp cưới của anh giai trong ảnh tới bắt bẻ.

Nhưng lúc này tôi nhận ra mình với anh Ngủ Yên dường như chưa từng có ảnh chụp chung. Tôi tham lam ngắm nhìn thêm một lượt, để ý kĩ mới thấy trong cùng một khung hình về mặt hình thức thì tôi với tổng giám đốc trông khá là hòa hợp, trai xinh gái đẹp, người tóc rêu lãng tử người tóc hồng ngọt ngào. Để ý kĩ hơn nữa thì hình như chiếc khuyên tai tôi và tổng giám đốc còn giống nhau nữa... Cả hai đều là loại khuyên bạc tròn hoạ tiết đơn giản mà tôi và anh Ngủ Yên chọn bừa để đeo khi mới bấm lỗ tai vì cả hai đều không thích loại quá phức tạp. Vô hình hai loại đơn giản phổ thông này lại giống nhau, chỉ khác ở chỗ tôi đeo hai bên, còn anh Ngủ Yên chỉ đeo một bên.

3

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!