An Ninh mở tung rèm để ánh nắng rọi vào căn phòng sang trọng. Đây là mộtkhách sạn tầm cỡ mà ông tổng giám đốc chuẩn bị cho cô trong kỳ nghỉ. Hít một hơi thật dài sau một chuỗi những tháng ngày cắm đầu vào công việcvà những bản hợp đồng. Một hơi thở dài, sâu và cực kỳ thoải mái.
Cănphòng nằm ở khu riêng biệt của khách sạn, một nơi yên tĩnh với phongcảnh đẹp đầy hương hoa cỏ và ánh nắng thì tràn ngập. Từ giờ phút này, mọi công việc sẽ được gạt qua một bên, với số tiền cô tiết kiệm đượctrong nửa năm qua cô đã nghĩ ra cả đống công việc để có thể làm.
Đầutiên là kiếm ình vài bộ cánh tươm tất, cô đã chán ngấy với mấy bộđồ công sở cứng nhắc và thô kệch. Dạo qua mấy cửa hàng thời trang, côbiết mình đã quá lỗi thời khi mặc những bộ đồ quê mùa này, thời gianqua, công việc đã chiếm hết thời gian của cô, cô đã quá ngược đãi bảnthân để giờ đây nó trở thành như vậy.
-Kính chào quý khách.
-Cô nhân viên tiệm làm tóc niềm nở khi thấy An Ninh bước vào.
An Ninh ngồi vào ghế, họ thả tóc cô ra sau khi quàng chiếc khăn quangười cô. Nó thật thẳng và dài, cô không nghĩ rằng nó lại dài như thế.
-Chị muốn cắt kiểu gì ạ?
-Cắt ngắn có được không?
- An Ninh dè chừng hỏi người thợ cắt tóc.
-Tóc chị dài và thẳng như vậy *** đi thì rất phí đấy.
-Tôi muốn thay đổi một chút, tôi không muốn mình trông như một bà lão trước mắt nhân viên của mình.
-Chị có gương mặt khá xinh xắn, hơn nữa, đôi mắt của chị lại còn rất cóhồn. Tóc ngắn sẽ rất hợp với chị, nhưng nhiều cô gái sẽ thấy tiếc saukhi cắt đi mái tóc dài của mình.
An Ninh cười tươi một cái rồi quay qua nói với người thợ.
-Tôi cũng sẽ tiếc lắm, nhưng mà tôi muốn đổi mới một chút, vậy nên…chị cứ cắt đi.
Cô nhân viên nhún vai một cái rồi quay qua cột đuôi tóc An Ninh lại. Tiếng lưỡi kéo sắc bén lướt qua sau gáy, cô có thể cảm nhận được tócmình giờ đã đến đâu mà chưa cần nhìn vào gương.
Chỉ 15 phút sau, một AnNinh hoàn toàn mới mẻ được trưng ra trước gương, trước mặt cô giờ là một AN Ninh 22 tuổi trẻ trung, năng động nhưng vẫn không kém phần lịchthiệp. Phần mái được cắt ngắn trên lông mày để lộ ra đôi mắt đẹp mê hồn, phần tóc được cắt ngắn chấm vai rồi làm xoăn hơi gợi song khá lạ.
AnNinh tỏ vẻ rất ưng ý với mái tóc của mình, cô không thuộc tuýp ngườibiết cách chăm chút cho tóc nên một mái tóc ngắn đơn giản sẽ giúp cô dễchẵm sóc hơn.
-Kiểu tóc này rất hợp với chị, mắt của chị đẹp như vậy, chỉ cần thoa một chút phấn và son, trông chị sẽ rất đẹp.
An Ninh cảm cơn vì lời khen của cô nhân viên trước khi bước ra khỏitiệm. Hương café thoảng qua cánh mũi khiến An Ninh ngây ngất, co ngó qua quán café bên cạnh và mua ngay ình một cốc. Vừa đi đường vừa nhâmnhi ly café nóng hổi trên tay, không khí se lạnh và hơi ẩm ướt của những ngày mưa thật khác lạ.
Một cảm giác kỳ lạ khiến An Ninh sững người, côcó cảm giác như ai đó đang theo dõi mình. AN Ninh không quay đầu lại vàtiếp tục đi tiếp…cho tới khi cô chắc chắn rằng có người đang đi phía sau cô, cô quay người lại và hất thẳng tach café vào người hắn.
Trong vàigiây cô định thần lại và nhân ra đó là Thiên Thành.
-Sao anh lại ở đây?
Thiên Thành thẫn thờ người khi bị hất nguyên cốc café vào người, cậu nhìn An Ninh, hơi ngượng và cũng bối rối.
-Anh…anh.. chỉ tình cờ thấy em, và định cho em một bất ngờ. Nhưng có vẻ như bất ngờ này của em lớn hơn bất ngờ của anh rồi.
-Cho em xin lỗi, em cứ tưởng cướp hya một tên sở khanh nào đó…nên em mới…
Cậu cười phá lên rồi từ từ rút trong túi áo ra chiếc khắn tay, cậu nhẹnhàng lau đi những vết café bắn trên tay áo cô trước khi lau ình.
-Anh tới đây quay clip quảng bá ột khách sạn lớn gần đây, đang đidạo để thăm dò địa điểm thì thấy em bước ra từ tiệm làm tóc.
Tính gọi em nhưng rồi lại muốn dành cho em bất ngờ nên mới đi theo em
An Ninh cười ngượng, cô vuốt nhẹ mái tóc của mình rồi nhìn qua chỗ khác.
-Để em đền cho anh một bộ đồ khác nhé.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!