Chương 10: (Vô Đề)

Cậu hai không còn đưa các cô gái về nhà vào buổi tối nữa, và cậu cũng không hề gọi hầu hạ sau 8h, cậu muốn An Ninh đi ngủ sớm để có sức khỏe tốtvào sáng hôm sau.

6h sáng. Chỉ còn nửa tiếng nữa là phải đứng đợi trước cửa phòng cậuút…An Ninh vội vã chạy qua phòng cậu hai. Mọ thứ vẫn tối om…đơn giản vìcậu hai kéo rèm cửa khi ngủ. An Ninh vội kéo rèm lên, cậu hai vẫn khôngcựa mình, cậu ngủ quá say.

Có lẽ cậu đã quen với việc dậy muộn, nên giờcậu vẫn còn rất say sưa…

-Cậu hai, dậy thôi nào….

An Ninh lay lay cậu hai nhưng cậu không phải ứng…An Ninh lay mạnh hơn, mắt cậu vẫn nhẵm nghiền…. Cô biết cậu đã tỉnh và đang muốn kéo dài thờigian….

-Nếu cậu không dậy, tôi sẽ qua phòng cậu út ngay bậy giờ đó.

Lập tức, cậu hai bật dậy…

-Thôi thôi, tôi dậy đây, tôi dậy rồi…

An Ninh gật đầu có vẻ hài lòng….

-Vậy giờ tôi qua phòng cậu út, sau khi thay ga giường và magn đồ ăn chocậu út, tôi sẽ về và giúp cậu chuẩn bị y phục, hôm nay cậu có hẹn vớibạn vào lúc 9h30 đó.

Cậu hai gật gật rồi xua xua tay ý bảo An Ninh đi qua phòng cậu út…. Nhưng bất chợt…cậu kéo mạnh tay An Ninh lại, níu lấy nó như không muốn cho An Ninh đi.

-Vừa mở mắt ra đã thấy An Ninh rồi…. thật là thích…một ngày tốt đẹp sắp bắt đầu đây…..

An Ninh rút tay ra khỏi tay cậu hai, cô cảm thấy ngại với cách cậu haithể hiện tình cảm cảu mình…. dù thế nào đi chăng nữa cô và cậu hai cũnglà quan hệ chủ tớ…thân mật quá dễ khiến người khác dị nghị mà An Ninhlại không thích như thế.

6h30, An Ninh đứng đợi trước cửa phòng cậu út….7h30 vẫn không thấy cậura mở cửa…. Một chị quản lý đi ngang qua và cho An Ninh biết, cậu út đãra ngoài từ sáng sớm và nhờ chị dặn lại với An Ninh cứ để lọ hoa ĐồngTiền và cốc sữa trên bàn.

An Ninh mở cửa bước vào phòng, sau khi thay ga giường và dọn dẹp cănphòng, cô để lọ hao và cốc sữa lên bàn làm việc của cậu út.

Cô ngỡ ngàng khi nhìn thấy chiếc bút chì và con dao gọt, nó vẫn ở nguyên vị trí hômAn Ninh ngồi đó, chiếc bút vẫn còn đang chuốt dở và con dao thì vẫn cưadược gấp gọn, chiecs ghế cô ngồi vẫn còn đó, mọi thứ vẫn nguyên chỗ cũnhư hôm An Ninh ngồi ở đó.

Tiếng mở cửa khiến An Ninh giật mình, là cậu út.

-Cô tới rồi ah?

-cậu út mở lời trước.

An Ninh kính cẩn chào cậu út…

-Cậu út mới về, tôi đã để hoa và sữa trên bàn cậu rồi ạ.

-Cảm ơn nhé…

Cậu út tiến lại gần uống một hơi gàn cạn ly sữa…nhưng do uống quá nhanh khiến cậu bị sặc…

-Cậu út cẩn thận…..

Cô vỗ nhẹ lên lưng cậu để cậu cảm thấy dễ chịu hơn….

-Chắc anh Bảo thích cô lắm nhỉ…

An Ninh ngạc nhiên trước cậu hỏi của cậu út…

-Cậu nói sao ah?

-Anh hai thật may mắn khi có cô là hầu gái….

-Huệ Ân cũng là một người rất chu đáo…cô ấy cũng rất giỏi…nếu cậu cầm gì cứ việc nói với cô ấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!