Đúng là một cuộc hội ngộ đầy bất ngờ giành cho Lucy, những mảng kí ức lệch lạc mà cô bé đã mất dần dần được khôi phục lại khi người con trai này xuất hiện, nó làm cho Lucy cảm thấy có gì đó tủi thân, vui mừng, mong đợi và hi vọng, rồi bỗng chốc những cảm xúc đó chợt vỡ òa thành hạnh phúc, Lucy đang rất hạnh phúc vì đã gặp lại người này. Bạch Dương…
Kể từ lúc gặp Bạch Dương, cô bé cứ ngơ ngẩn như người mất hồn. Nhìn cô ngồi cười một mình, mấy cô bạn cùng lớp đi lại thắc mắc:
-Lucy ! có chuyện gì vui mà cậu toe toét nãy giờ thế ?
-Không. Không có gì !
-Nghe nói hôm qua cậu cùng Kei và Thanh Phong giúp cảnh sát bắt được một băng buôn người phải không ? nhìn bé nhỏ vậy mà dũng cảm quá nhỉ ! Cậu có võ hả Lucy
-Hôm qua cậu hạ được mấy tên thế ? Tụi đó có dữ dằn lắm không ?
Nghe cô bạn Hoa Chanh tán dương, cô nhóc đỏ mặt đưa tay gãi gãi đầu,
"Thực ra hôm qua công lao thuộc về Thanh Phong và Kei chứ mình có làm được gì đâu"
-Mà các cậu gặp bọn người đó ở đâu vậy ?
-Ở khu vườn hoang gần hội chợ ! Hôm qua các cậu không chịu đi cùng nên tớ đã rủ Lucy tới đó. Xui xẻo làm sao lại đụng phải bọn buôn người. Cũng may là cuối cùng bọn chúng cũng bị cảnh sát tóm gọn. Thật hú hồn…Nhật Dạ quay xuống vui vẻ, mấy cô bạn này nghe xong thì giật mình, cô bé Linh Nga nhăn mặt:
-Cậu đã rủ Lucy tới khu vườn hoang đó à ? Liều mạng quá đấy Nhật Dạ. Không phải bọn tớ đã nói là ở đó rất nguy hiểm rồi sao ? Cũng may là các cậu không sao. Chứ nếu gặp phải "thứ đó" là hết đường về rồi !
-"Thứ đó" là thứ gì vậy Linh Nga ?
Nghe Lucy thắc mắc, cô bạn đưa tay sửa lại gọng kính nhìn hai cô nhóc không hiểu chuyện nói với vẻ nghiêm trọng:
-Là ma ! Tớ nhe nói gần khu vườn đó có một ngôi nhà bỏ hoang có rất nhiều hồn ma tụ tập. Về đêm thường có hai bóng người một già, một trẻ và đều là con gái thường lang thang quanh đó, đôi lúc trong ngôi nhà còn phát ra tiếng khóc, la hét và cười sặc sụa nữa. Theo tớ biết thì ngôi nhà hoang đó trước đây là một nhà máy có hai nữ công nhân gặp tai nạn. Hình như linh hồn của hai cô công nhân đó không siêu thoát được nên đã ám cho chủ nơi đó bị phá sản. Bây giờ thì nó đã trở thành nhà ma thật rồi.
-Nhà ma hả ? Lucy nghiêng đầu nghĩ ngợi.
-Nghe thú vị đó chứ ! Vậy sao chúng ta không tới đó xem thử đi. Biết đâu trong đó có gì hay ho thì sao ?
Thanh Phong đưa lon coca lên miệng thích thú. Đề nghị của cậu ngay lập tức được Nhật Dạ hưởng ứng, cô nhóc hí hửng lên kế hoạch cho tối chủ nhật đi bắt ma và vui vẻ kéo luôn Lucy, Kei cùng đi. Trong lớp 11A này Lucy có lẽ là cô gái can đảm nhất nên sau một hồi rủ rê chỉ có cô bé là đồng ý. Theo Lucy thì trên đời này không có những thứ như ma quỷ tồn tại. Không có gì phải sợ cả.
Giờ ra chơi.
Lucy đứng bên lan can ngoài hành lang nhìn xuống sân trường. Bạch Dương đang ở dưới đó, vây quanh anh là năm cô gái khối 12 khá xinh xắn đang chạy theo cười nói vui vẻ. Mặc dù là giáo viên nhưng xem ra anh ấy rất được nữ sinh ái mộ, điều này cũng dễ hiểu thôi, vì Bạch Dương rất đẹp trai mà, khuôn mặt trẻ trung thanh tú cộng thêm dáng người cao ráo, nhìn anh không khác gì một chàng ca sĩ Hàn Quốc cả.
Ngay từ nhỏ Lucy đã thấy rất hãnh diện vì anh rồi…
-Cậu thân với thầy Bạch Dương lắm hả Lucy ?
Có tiếng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Lucy. Bộ ba chơi thân đang ngồi bên cạnh cô nhóc cũng nhìn xuống sân trường thắc mắc, còn cô nhóc Lucy thì ngước lên trời mơ màng với nụ cười rạng rỡ:
-Bạch Dương !!!! Anh ấy là người vô cùng quan trọng với tớ !
-Vô cùng quan trọng ư ? Là người yêu à ? Hay là bạn ?
Cả ba người tròn mắt ngạc nhiên, điều mà Lucy vừa thông báo quả là một tin động trời, thấy Thanh Phong nhìn mình với ánh mắt dò hỏi, Lucy vội vàng giải thích:
-Àk…Là sư huynh đồng môn của tớ. Anh ấy là đệ tử duy nhất của bác Hoàng Long cũng chính là bác ruột tớ.
-Bác cậu là võ sư hả ?
-Ừ ! 5 năm rồi, từ sau cái chết của bác Hoàng Long tớ mới được gặp lại Bạch Dương. Tớ vui lắm !
-Ra là vậy à ! Qủa là cuộc hội ngộ đầy bất ngờ và xúc động nhỉ ? Thanh Phong nghiêng đầu mỉm cười.
-Nhưng sao bác cậu lại chết vậy Lucy, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với gia đình cậu ? Và bố mẹ cậu đâu ? Tại sao Lucy lại phải sống với vợ chồng chú Khánh thế. Có thể kể cho bọn tớ nghe về quá khứ của cậu được không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!