Chương 18: Sao? Muốn biết tôi với La Xán Xán có quan hệ gì không?

Sắc mặt của Nguyên Nghị cũng trầm xuống.

Cố Tử Hàng nói:

"Đều đang đồn trong giới tiếp viên."

Nguyên Nghị nhìn Cố Tử Hàng chằm chằm:

"Nếu là trong giới tiếp viên, cậu thân là trưởng bộ phận quản lý tiếp viên ở Trường Cát, vậy mà vẫn cho phép các tin đồn thất thiệt về nhân viên của mình bị loan truyền đi vậy sao?"

Cố Tử Hàng khoanh tay:

"Không phải tôi đang cố tình đến hỏi cậu chuyện này là thật hay giả à? Vợ của cậu đã mất nhiều năm như vậy, cậu vẫn ở một mình, lần này nghe đến tin đồn này, tôi thấy La Xán Xán cũng rất xinh đẹp, nên muốn biết có phải cậu bị cô ấy quyến rũ thật không."

Nguyên Nghị lạnh lùng nói:

"Xán Xán là em của Tư Tư, vậy nên tôi không muốn nghe lại lần thứ hai."

Cố Tử Hàng nhìn Nguyên Nghị, cười:

"Tôi không nói đến. Nhưng cậu lại vì chuyện này mà tức giận, tôi nghĩ cậu đối với cô em vợ này không chỉ… mà còn…"

Từ đơn thuần Cố Tử Hàng còn chưa nói xong, Nguyên Nghị đã đem ánh mắt sắc lạnh liếc qua, anh ta lập tức im lặng.

"Những lời này là ai truyền ra ngoài, nhất định phải điều tra cho rõ." Nguyên Nghị nói.

Cố Tử Hàng cũng nghiêm chỉnh, gật đầu một cái.

Ánh mắt của Nguyên Nghị nhìn ra xa, suy nghĩ một lúc, nói:

"Xán Xán vừa mới được thăng chức lên làm tiếp viên hàng không khoang hạng nhất, trong lúc làm nhiệm vụ đã bị tiếp viên trưởng ức hiếp. Tiếp viên trưởng đó đã bị hạ cấp, sau đó lại có tin đồn này. Có thể tìm thấy câu trả lời từ người tiếp viên trưởng này đó."

Cố Tử Hàng trầm ngâm nói:

"Cậu nghi ngờ rằng những tin đồn này là do tiếp viên trưởng Ngô truyền ra phải không?"

Nguyên Nghị nói:

"Cô ấy là người khả nghi nhất."

Cố Tử Hàng hỏi:

"La Xán Xán còn đắc tội với người khác không?"

"Tính tình của Xán Xán không dễ đắc tội với người khác."

Cố Tử Hàng lại nhịn không được cười:

"Cậu đúng là hiểu rất rõ cô ấy. Nếu như cô ấy không dễ đắc tội với người khác, vậy tại sao tiếp viên trưởng Ngô kia lại nhắm vào cô ấy?"

"Điều tra một chút sẽ rõ."

Nguyên Nghị nói xong cũng mở cửa xe ngồi vào ghế tài xế, nổ máy. Cố Tử Hàng nhanh chóng hút hai hơi thuốc, sau đó dập tàn thuốc, vứt vào thùng rác bên cạnh.

Tiếng động cơ xe đã vang lên, Cố Tử Hàng quay người lại chỉ thấy chiếc xe màu trắng đã đi xa.

Này! Nguyên Nghị! Cố Tử Hàng gọi lớn, thoáng đã không thấy hình bóng của chiếc xe. Hai tay chống nạnh, A một tiếng, Nguyên Nghị đã bỏ anh ta ở đây một mình mà rời đi!Nguyên Nghị lái xe đến dưới nhà của La Xán Xán.

Anh lấy điện thoại ra. gọi cho La Xán Xán, giọng nói thông báo tắt máy. Từ lần tạm biệt ở San Francisco, bọn họ đã mấy ngày không liên lạc. Nếu Cố Tử Hàng không nói đến chuyện lời đồn đó anh dĩ nhiên không biết cô đang gặp rắc rối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!