Mà ánh mắt của Anson tựa hồ muốn thông qua đường nhìn của Chu Trù gắt gao nắm giữ thần kinh của cậu, không cho cậu nửa phần không gian trốn tránh.
Hai giây ấy lâu tựa một đời, núi tuyết cũng muốn sụp đổ dưới khí áp của Anson.
Hơi thở ngưng trệ trong ***g ngực Chu Trù rốt cuộc được thở ra, uyển chuyển bay lên, làm mờ ánh mắt của Anson.
"Tôi không muốn xoắn xuýt chuyện này với anh."
Chu Trù di chuyển sang bên cạnh một bước, Anson liền đến trước mặt cậu, xem ra hôm nay không có được một câu trả lời, anh chắc hẳn sẽ không để cậu đi. Lại hoặc là bất kể Chu Trù lựa chọn con đường như thế nào, Anson đều là chướng ngại cậu nhất định phải vượt qua.
"Tránh ra." Thânh âm của Chu Trù lạnh xuống, cậu không muốn ở nơi trời giá đất rét như thế này còn phải vung tay đánh đấm với Anson. Tinh thần lo lắng đề phòng ban nãy khi đối phó với Paige vừa qua, Chu Trù có chút mệt mỏi, loại mệt mỏi này là về mặt tinh thần, cái chết của Paige khiến cậu kinh ngạc. Cậu bây giờ chỉ muốn ngồi ở một chỗ ấm áp, bưng một tách cà phê nhìn ngọn lửa trong lò sưởi mà ngẩn người, cái gì cũng không cần nghĩ, mặc cho suy nghĩ của mình chạy về phía dòng sông Quên Lãng. (dịch thoát từ Vong Xuyên:v)
Anson nhìn Chu Trù, vẫn không nhúc nhích, cố chấp như vậy khiến Chu Trù nôn nóng khó hiểu. Cậu bất thình lình chế trụ bả vai Anson, một cú quật ý định đè Anson xuống, lại không nghĩ rằng người này lại đứng như trời trồng.
Điều này khiến Chu Trù càng thêm tức giận, cuộc tranh chấp của hai người dẫn đến kết quả không ngờ tới.
Nền tuyết dưới chân họ cư nhiên sụt xuống!
Phản ứng của Chu Trù cùng Anson cũng rất nhanh nhạy, chỉ là mọi chuyện xảy tới quá nhanh, bọn họ rơi xuống.
Đó là một cái hố sâu gần năm, sáu mét, cũng may dưới hố là một lớp tuyết đọng thật dày, nếu không ngã xuống ở độ cao này xương cẳng chân cũng sẽ bị gãy. Miệng hố bởi vì quanh năm suốt tháng bị tuyết đọng bao phủ, có khả năng chịu tải nhất định, chỉ là cuộc đấu vừa rồi của Chu Trù cùng Anson, dẫn tới tuyết đọng bị sụt lún xuống.
Trong khoảnh khắc bị rơi xuống, Chu Trù chỉ cảm thấy chấn động, sự nặng nề trong tưởng tượng cũng không có đến, ngược lại bên tai truyền tới tiếng rên rỉ của Anson.
Chu Trù chống thân trên của mình lên, lúc này mới phát giác Anson lại đệm ngay ở dưới thân mình, cánh tay anh còn quàng lấy mình.
"Này… Em làm ơn nhanh lên một chút, không biết xương sườn tôi có bị đè gãy hay không nữa…"
Chân mày Anson run rẩy, đây là lần đầu tiên Chu Trù nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của anh.
Chu Trù vội vàng dịch qua một bên, Anson như cũ nằm nguyên tại chỗ, không nhúc nhích ngơ ngác nhìn bầu trời ngoài miệng hố trên đỉnh đầu.
"Này, anh sẽ không thật sự gãy xương sườn chứ." Chu Trù đưa tay đẩy Anson một cái.
Anson lập tức lộ ra vẻ mặt đau khổ, thấp giọng nói, "Đừng đụng tôi."
Lấy tính cách biến thái của anh ta, Chu Trù chịu đụng anh ta một cái, tên này hẳn sẽ thuận thế được voi đòi tiên mới phải.
Chu Trù chú ý tới động tác nuốt nước bọt của Anson, có hơi khó nhọc.
"Bị thương ở đâu?"
"… Vừa hít thở, phổi liền đau." Lời nói của Anson ngắn gọn đến rơi cả kính, anh quả thực rất đau.
Chu Trù lúc này trong lòng lạnh đi một nửa.
Phổi bị đau, rất có thể là xương sườn gãy đâm vào phổi, duới tình huống như thế, Anson rất có thể sẽ đau vì xuất huyết trong, bị hành hạ cực độ mà chậm rãi chết đi.
Chu Trù nhìn quanh bốn phía, cái hố này bốn bề đều là tường băng, vô cùng trơn trượt không có điểm trợ lực, cậu căn bản không thể leo lên. Ba lô vẫn còn đây, Chu Trù lấy máy phát tín hiệu Leslie cho cậu ra, bởi vì lực chấn lúc rơi xuống tương đối lớn, máy phát tín hiệu bị rơi vỡ, giờ phút này cư nhiên nửa vạch tín hiệu cũng không có.
"FUCK!" Chu Trù tức tối đem nó ném qua một bên.
"Lo lắng cái gì… Bạn cũ của em sẽ lần theo dấu vết đến nơi cuối cùng tín hiệu xuất hiện, cũng chính là nơi này." Anson cười khổ chỉ chỉ xuống đất.
"Anh thế mà còn cười được!" Chu Trù đứng phắt dậy, chấn động đến tuyết đọng trên đỉnh hố rào rào rơi xuống, trên người Anson phủ một tầng mong mỏng.
"Tôi không cười… chẳng lẽ khóc sao?" Anson bắt đầu ho khan.
Đó cũng không phải hiện tượng tốt, ho khan sẽ chấn động đến phổi, tăng thêm thương thế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!