Chương 49: (Vô Đề)

Chỉ nghe "tạch ——" một tiếng, một viên đạn sượt qua gò má Chu Trù găm vào trong tuyết.

Chu Trù quyết đoán móc súng ra, phủ trên lưng Anson bắn ra hai phát đạn. Chỉ tiếc vị trí không tốt, lấy thấp bắn cao, đạn chỉ bắn vào vị trí còn cách tay súng bắn tỉa một đoạn.

"Xảy ra chuyện gì!" Cole và vệ sĩ của ông ta cùng nhau quay đầu lại.

"Có người muốn giết chúng ta!" Anson thấp giọng nói.

Chu Trù đã phán định thân phận của đối phương, tay súng bắn tỉa kia toàn thân mặc màu trắng, ẩn nấp trong đụn tuyết.

Vệ sĩ của Cole cũng đè ông chủ của mình xuống, bọn họ đều nằm bò trên đất.

Tình hình bây giờ đối với Anson cực kỳ bất lợi. Lúc ấy khoảng cách của Anson với Cole đại khái bốn, năm mét, tài nghệ của một tay súng bắn tỉa có kém cỏi hơn nữa, nếu như kẻ hắn muốn giết là Cole thì không thể nào đạn bắn ra suýt chút nữa giết chết Anson được.

Trừ phi mục tiêu của hắn chính là Anson, nếu không sai lệch không thể nào lớn như vậy. Mà lúc này bọn họ không tìm được chỗ nấp, rất dễ dàng bị bắn trúng.

"Đi!" Chu Trù kéo Anson nhanh chóng đứng lên, đạn theo sát sau chân họ, cho đến khi Chu Trù kéo Anson tới bên người Cole, đạn đột nhiên dừng lại.

"Thế nào… chuyện gì xảy ra?" Cole đầy vẻ khẩn trương.

"Ầy, ai bảo tôi gây thù quá nhiều, kẻ muốn giết tôi dày cả xấp luôn ấy!" Cho dù ở thời khắc nguy cấp như vậy, Anson vẫn không đổi sắc mặt.

Anh và Chu Trù đều biết, đó nhất định là tay súng bắn tỉa Cole an bài trước. Đối phương nhất định phải lên núi sớm trước một, hai tiếng, vẫn luôn mai phục ở đây chờ tới tận bây giờ. Chu Trù rất bội phục đối phương ẩn nấp trong hoàn cảnh lạnh băng lâu như vậy mà lúc bóp cò vẫn không mất đi sức phán đoán.

Anson càng xảo quyệt hơn, bất chợt vô lại mà kéo Cole qua.

"Anson! Cậu làm gì!"

"Ầy… dù sao người đối phương muốn giết là tôi, Cole ông thanh danh vang dội, đạn của đối phương cũng không bắn ông, tôi tất nhiên phải tìm ông làm lá chắn rồi!" Anson trực tiếp kéo Cole lên lưng mình.

Vệ sĩ của Cole ban đầu cố gắng muốn kéo ông chủ của mình xuống, không nghĩ tới họng súng của Chu Trù liền dí ngay ở huyệt thái dương của ông ta.

"Cấm động."

Cole còn muốn giãy giụa, nhưng thân thủ của ông ta nào so được với Anson, không bao lâu cổ tay liền bị bẻ ngoặt, chỉ nghe rắc một tiếng, nói không chừng đã trật khớp rồi. Tiếng gầm thấp vì đau đớn của Cole ở nơi vắng lặng này càng thêm vang dội.

Tay súng bắn tỉa không cách nào nhắm vào Anson, liền đem họng súng chuyển sang Chu Trù. Đạn bắn vào đồ trượt tuyết của Chu Trù, Chu Trù giả vờ trúng đạn ngã xuống, nằm yên tại chỗ. Cho dù trên người cậu mặc áo chống đạn, nhưng lực xung kích trong chớp mắt kia vẫn khiến cậu cảm giác được đau đớn.

"Dean!" Anson khiêng Cole xoay người lại.

Chu Trù hơi giật giật ngón trỏ, ý bảo Anson tiếp tục đi. Phía trước có một sườn dốc, núp ở dưới sườn dốc đó, tay súng bắn tỉa trên kia sẽ không cách nào bắn trúng bọn họ.

Tay súng bắn tỉa kia nhìn thấu ý đồ của Anson, có vẻ nôn nóng. Liên tiếp bắn đạn ở vùng phụ cận của Anson, mục đích chính là vì để dọa Anson làm cho anh ngã xuống, một khi Anson ngã xuống rồi, đối phương liền có thể bắn chết anh.

Bất thình lình, Chu Trù từ trong tuyết đứng lên, tức thì chạy nhanh đi. Tay trái nâng tay phải, ba phát đạn rời nòng. Phát thứ nhất tầm bắn không đủ, đối phương lập tức một phát đạn bắn tới, Chu Trù nằm phịch xuống.

Tầm bắn hiệu quả của khẩu súng Anson cho cậu cũng tương đối xa, gần ba trăm mét.

Đối phương tiếp tục ngắm bắn Anson đang chạy trốn, Chu Trù nhân cơ hội này tiếp tục chạy về phía trước.

Phát đạn thứ hai vẫn chưa đủ khoảng cách.

Chu Trù có thể dựa vào kinh nghiệm của mình để tránh thoát đạn của đối phương, đó là bởi vì người phục kích tâm tình không yên, một mặt muốn sớm giải quyết Anson, mặt khác lại muốn đối phó Chu Trù.

Đối phương liên tục nổ hai phát súng về phía Chu Trù. Phát đầu tiên găm vào trong tuyết, phát thứ hai lần nữa bắn vào áo chống đạn của Chu Trù.

Trái tim Chu Trù giống như là muốn bật ra khỏi cơ thể, đại não lại tỉnh táo vô cùng. Cậu rất muốn biết mình có còn cơ hội tránh thoát phát súng tiếp theo của đối phương hay không.

Cậu nhất định phải tiến vào tầm bắn của súng lục, chỉ có như vậy cậu mới có cơ hội giải quyết tay súng bắn tỉa kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!