"Ngài ấy hẹn Cole Sean cùng nhau chơi bài."
"Anh không cần đi theo?"
"Tôi chỉ cần chăm sóc tốt cho cậu là được rồi." Richard thái độ khiêm tốn như thường lệ.
Anson không gọi Chu Trù cùng đi, trên một trình độ rất lớn là bởi vì chuyện họ thương thảo không thích hợp để Chu Trù biết. Thế nhưng mà Chu Trù không hề nghi ngờ, thiết bị nghe lén của Interpol không chỉ an trí trên người Anson, nói không chừng trên người Cole cũng có. Tỷ như cặp kính không gọng của ông ta, cúc áo trên người ông ta, điện thoại di động của ông ta đều có thể bị Leslie động tay chân.
"Ngày mai có phải là muốn đi lên núi không?"
"Đúng vậy." Richard cúi đầu, rót một tách cà phê nóng cho Chu Trù, "Cho nên trước khi lên đường cậu nhất định phải kiểm tra hết dụng cụ leo núi của cậu. Độ cao của ngọn núi này mặc dù không tính là quá cao, nhưng vẫn là sẽ tạo thành triệu chứng thiếu ôxi."
"Yên tâm, thân thể của tôi rất khỏe mạnh. Anh nghĩ xem, bom nổ không lấy được mạng tôi, tai nạn xe cộ cũng không đâm chết tôi, ngọn núi tuyết này thì đã tính là gì." Trong lời của Chu Trù có mấy phần đùa cợt mấy phần tự giễu, "Chẳng qua Richard à, anh không đi theo bên người Anson, không sợ anh ta gặp phải nguy hiểm gì sao?"
"Đối với ngài ấy mà nói, nguy hiểm lớn nhất cũng chỉ là yêu phải cậu mà thôi." Biểu tình của Richard không chút nào gợn sóng, Chu Trù lại không khỏi mắc nghẹn.
"Yêu tôi?" Chu Trù đặt tay lên trán Richard, thở dài nói, "Có phải Anson hành hạ anh quá lâu, hành hạ anh đến độ cũng sinh ra ảo giác rồi hay không?"
"Nếu như cậu thừa nhận, nó chính là sự thật. Nếu như cậu không muốn tiếp nhận, thì cứ coi nó là ảo giác đi."
Chu Trù không tỏ ý kiến. Dùng qua bữa sáng, cậu theo lệ mang theo ván trượt cùng gậy trượt đi ra ngoài trượt tuyết.
Cảm giác từ chỗ cao rơi thẳng xuống đúng thực là sảng khoái, càng khỏi phải nói Chu Trù kỹ thuật ổn định, thời điểm rơi xuống đất rất có phong phạm vận động viên chuyên nghiệp.
Một cô gái bận đồ trượt tuyết màu lam đi tới bên người cậu, vẫy tay cười, "Hi! Dean!"
Chu Trù tháo kính chắn gió xuống, lúc này mới nhìn thấy cô gái kia hóa ra là Paige.
"Hey, Paige! Cô thế nào lại không ở chung với Cole?"
Chu Trù cho rằng ván bài của Anson cùng Cole hôm nay kiểu gì cũng sẽ có Paige ở bên. Thế nhưng cô lại xuất hiện ở nơi này, chẳng lẽ ván bài đã kết thúc?
"Ván bài của họ vừa chán vừa lâu. Thật không dễ dàng tới núi Jungfrau một chuyến, tôi dĩ nhiên hưởng thụ thỏa thích phong cảnh núi tuyết nơi này rồi!"
"Ồ, cho nên cô vứt bỏ Cole." Chu Trù trêu ghẹo.
"Ha ha, lần trước lúc theo cùng Cole liền phát hiện cậu là cao thủ trượt tuyết, hai chúng ta có muốn so một lần không?"
"Có thể, tôi nhường cô trượt trước năm giây."
"Cậu nhường tôi năm giây! Xem thường tôi thế! Cậu sẽ hối hận!" Paige nói xong cũng trượt đi. Kỹ thuật của cô rất nhuần nhuyễn, cũng vô cùng có tinh thần mạo hiểm, sau khi Chu Trù nhường cô năm giây, vì để đuổi kịp cô mà lại tiêu tốn rất nhiều khí lực.
Hai người dừng lại bên cạnh một chiếc lều tiếp tế, Chu Trù thở hổn hển lắc đầu, "Cô quả thực rất lợi hại a! Là tôi xem thường cô rồi!"
Paige đắc ý cười một tiếng, "Kỹ thuật của cậu cũng không tồi. Tôi ở đại học đã từng là vận động viên trượt tuyết, nếu không so được với cậu, tôi coi như mất hết thể diện rồi."
Hai người ngồi trong lều trò chuyện.
Từ thời đại học đến trang sức Dương Thị, Chu Trù giảng giải cho Paige rất nhiều tiểu xảo phân biệt kim cương. Trò chuyện một chốc, Paige rốt cục chuyển sang chủ đề chính.
"Dean, tôi chỉ là cảm thấy thật tò mò, Eva Hoffsky là một người vô cùng cẩn thận, nhưng mà cô ấy lại coi cậu là bạn. Còn cả Anson nữa, tôi không cố ý nói xấu gì anh ta đâu… anh ta rất có phong độ, rất có học thức cùng tu dưỡng, gu thưởng thức cũng hàng đầu, nhưng căn cứ hiểu biết của tôi đối với Cole, tôi tin tưởng Anson cũng không phải phong độ nhẹ nhàng như anh ta thoạt nhìn."
"Không sai. Anh ta là một người miệng đầy lời dối trá, đừng tin bất kỳ lời ca ngợi anh ta nói với cô." Chu Trù vào thời khắc này hiểu được mục đích Paige buông tha việc bảo vệ Cole ngược lại đến tiếp cận mình. Cô phải giúp Cole đánh giá, Chu Trù ở chỗ Anson thậm chí còn cả Eva rốt cuộc có bao nhiêu giá trị.
"Ha ha, cậu thật biết nói đùa. Tôi thật muốn biết khi Anson nghe cậu nói lời này có biểu tình như thế nào."
"Anh ta đã quen rồi."
"Phải rồi, cậu còn chưa nói cho tôi biết bí quyết của cậu đâu. Tôi nói là, nguyên nhân để có thể trở thành bạn bè với người phụ nữ thủ đoạn cứng rắn như Eva, có thể được Anson quan tâm đến vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!