Chương 24: (Vô Đề)

"Tôi nói! Tôi nói!" Lancer triệt để hoảng hồn, "William Goodwin! Là William Goodwin! Nhưng mà tôi chưa hề lấy được bất cứ tư liệu gì bởi vì tôi không cách nào tiếp cận phòng của ngài Lippman được!"

"Ừm, có lý." Anson sờ cằm nhìn về phía Carter, "Cũng chính là nói bên cạnh Carter còn có người khác. Carter, nếu như tôi là cậu, sẽ đem vệ sĩ, người hầu, trợ lý, thư ký bao gồm cả kế toán của mình đều làm một cuộc thanh tẩy."

Cảm xúc của Carter dần dần bình tĩnh lại, cậu phì cười một tiếng nhìn Anson, "Tôi thế nào lại biết anh có phải sau khi kéo tôi xuống nước rồi, lại cố ý đem mâu thuẫn đẩy cho người khác hay không chứ? Tôi làm sao biết gã Lancer này nhất định là người của William Goodwin mà không phải anh thu mua tới lừa gạt tôi? Trong cái miệng của anh vĩnh viễn chẳng có lời thật."

"Bị cậu hiểu lầm tôi đúng thực là thương tâm." Anson ấn ấn mi tâm mình, Richard ở một bên đem một xấp ảnh cắt ra từ trong băng ghi hình ra để lên trên bàn.

Trong hình chính là Lancer cùng William Goodwin ở trong thang máy trao đổi ảnh chụp gì đó.

"Nếu như cậu cần, tôi có thể đem băng ghi hình đều gửi sang cho cậu thưởng thức."

"Anh nói cho tôi những điều này có dụng ý gì? Hiện giờ tôi đã bị để ý rồi. Chỉ sợ trong ba tháng này, nhà Lippman sẽ phải tuyên bố phá sản. Rốt cuộc là ai hại tôi, cứ cho là tôi biết thì cũng không có cơ hội trở mình."

"Cưng ơi, đừng mãi cô đơn như vậy. Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn của cậu, tôi làm sao lại muốn thấy bạn của mình ngã xuống chứ?"

"Anh muốn điều gì?"

"Tôi muốn một phần ba cổ phần của nhà Lippman trong Western Union Airlines."

"Anh đúng là công phu sư tử ngoạm." Carter cười lạnh nói.

"Dù sao các cậu nếu như phá sản rồi, hai phần ba còn lại cũng mất không phải sao? Ngoài ra, tôi còn muốn tuyến đường buôn lậu thông tới Đông Âu của các cậu."

"Anh!" Carter thở gấp, vốn một phần ba cổ phần đã tương đối quá đáng rồi, anh ta cư nhiên còn mở miệng muốn tuyến đường Đông Âu!

"Vẫn là câu nói kia." Anson phi thường thân sĩ mà chỉnh cà vạt của mình một chút, chậm rãi đứng dậy, "Nếu như các cậu vẫn luôn bị bộ kiểm sát và Interpol để mắt, tuyến đường buôn lậu này cho dù nắm trong tay thì có tác dụng gì?"

"Có muốn tôi đem cả cái nhà Lippman đều tặng cho anh không?" Carter nghiến răng nghiến lợi.

"Bao gồm cậu sao?" Anson đi đến bên sườn Carter, ngón tay dọc theo sau cổ áo cậu lướt qua sống lưng, "Tôi rất tưởng niệm quang cảnh cậu ở trên giường."

Carter giống như tiếp xúc phải mầm độc mà hất tay Anson ra.

Không để bụng cười một cái, Anson mang Richard và vệ sĩ của anh rời đi, lưu lại Carter như độc xà nhìn chằm chằm Lancer ở đối diện.

Ngồi trên xe, Anson như là nghĩ đến điều gì đó, "Hey, Richard, tôi đã bao lâu không gặp Dean rồi?"

"Khoảng chừng một tuần."

"Trách không được.. Tôi luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó… Richard, giúp tôi nghĩ một lý do hẹn Dean ra ngoài đi? Lý do gì cũng được!"

"Theo như tôi biết, Dean hiện tại đang ở Brisbane của Úc nghỉ phép. Đây là nghỉ đông bù Dương Thị cấp cho cậu ấy."

"… Vậy sao, nơi đó rất nhàn nhã rất hợp với cậu ấy."

Bờ Biển Vàng của Châu Úc, mặt trời sắp xuống núi, nước biển đã có chút lạnh. Chu Trù khiêng ván lướt sóng đi về bờ biển.

Trên bãi biển vẫn còn mấy người lác đác, Chu Trù qua loa vò vò tóc, đem tóc ướt hớt ra sau đầu, cậu biết có người đi đến sau lưng cậu, nghe thanh âm thì hẳn là một cô gái.

"Dáng vẻ lướt sóng của anh thực sự quá đẹp trai, buổi tối có thể mời anh cùng nhau ăn đồ nướng không?"

Chu Trù xoay người, trông thấy một cô gái Châu Á mặc bikini cơ thể cân xứng, khuôn mặt trang điểm của cô rất mỹ miều, nốt ruồi nơi khóe mắt quyến rũ xinh đẹp. Phát âm kiểu Mỹ của cô tiêu chuẩn, xem ra hẳn là lớn lên trên đất Mỹ.

"Có thể." Chu Trù nhẹ nhàng cười một cái, "Tôi là Dean, còn cô?"

"Hayley." Cô đem tóc mình gạt ra sau đầu, nét cười động nhân. Chu Trù tất nhiên hiểu được tin tức ám chỉ trong mỗi động tác nhỏ của đối phương.

Giống như Chu Trù dự liệu, cái gọi là đồ nướng chỉ là ngụy trang. Chu Trù theo Hayley đi vào phòng cô, một khắc nọ khi đóng cửa phòng lại Hayley liền đột nhiên ôm lấy cậu, mãnh liệt hôn lên. Nhu cầu ở phương diện đó của Chu Trù quá lâu chưa được giải tỏa, cơ hồ trong nháy mắt liền nổi lên phản ứng, hai người ngã lên giường liền điên cuồng dây dưa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!