Chương 30: (Vô Đề)

Câu hỏi này đến quá bất ngờ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Phương Tuần Âm há to miệng, nhanh chóng hiểu ý anh, cô thấp giọng giải thích: "Cũng bình thường... Chỉ là tớ cảm thấy nó rất đáng thương."

Người ta có câu, tuyết rơi không lạnh mà tuyết tan mới lạnh.

Hôm qua tuyết đã rơi cả đêm, giờ đang là lúc lạnh nhất.

Phương Tuần Âm vừa ra khỏi căn nhà ấm áp của Từ Triệu mấy giây mà người cô đã như bị đóng băng thành một bức tượng băng rồi.

Khỏi phải nói đến một chú mèo con.

Nó yếu ớt, lẻ loi và đáng thương quá.

Nó đã bị vứt bỏ, bị lãng quên, rơi vào tình cảnh bi thảm này.

Cô không thể không thấy thương hại nó.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trần Gia Mạc cũng không nghĩ nhiều, anh gật đầu, đứng thẳng dậy.

Anh chậm rãi hỏi: "Nếu để nó ở đây thì đúng là rất đáng thương. Cậu muốn nuôi nó à?"

"..."

Phương Tuần Âm hơi khó xử.

Cô mãi vẫn không lên tiếng.

Sau khi im lặng một lúc lâu.

Cô ngẩng đầu, tình cờ bắt gặp ánh mắt Trần Gia Mạc, vội nhìn sang hướng khác.

"Nhà tớ không cho nuôi thú cưng. Tớ..."

Cô còn chưa dứt lời.

Chú mèo con trong thùng giấy đã khẽ kêu lên đầy ai oán.

Dường như là do bản năng nào đó của động vật thôi thúc.

Trong khoảnh khắc đó, Phương Tuần Âm lập tức mềm lòng, cô cắn môi, không kìm được mà không nỡ ra mặt.

Thấy vẻ mặt của cô, Trần Gia Mạc bất giác nhướng mày.

Anh đặt túi ni lông xuống cạnh luống hoa, ôm thùng giấy kia lên bằng hai tay. Sau đó anh cong ngón trỏ, ngoắc túi ni lông kia vào ngón tay, lắc nhẹ.

Có lẽ là do khí chất.

Tuy cả hai tay anh đều đang bê đồ nhưng vẫn không hề có vẻ gò bó.

Trông anh vẫn bình tĩnh và thản nhiên.

Phương Tuần Âm hơi kinh ngạc.

Cô không hiểu lắm, chỉ có thể im lặng quan sát động tác của anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!