Chương 26: (Vô Đề)

Thành phố Giang là thành phố gần biển.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mùa đông ở đây rét và ẩm, gió lạnh thấu xương.

Năm nào cũng thế.

Sau khi bước sang tháng 12, tiết thể dục ngày càng khó học.

Không nữ sinh nào muốn trốn vào vườn hoa, hứng gió để chơi điện thoại nữa. Sau khi giáo viên thể dục hô giải tán, hầu hết mọi người đều về lớp.

Trong lớp cũng khá ồn ào.

Chưa đầy một tháng nữa là sẽ đến buổi diễn văn nghệ cuối năm, lớp 4 đã chọn được tiết mục tập thể là vở "Romeo và Juliet" theo lối thế vai*. Ngoài ra còn có mấy nữ sinh muốn đăng ký tiết mục múa theo nhóm.

Thế vai*: Thuật ngữ chỉ việc đóng vai nhân vật có giới tính khác với giới tính của mình, nữ đóng vai nam, nam đóng vai nữ.

Chu Mật và một nam sinh khác trong lớp sẽ trình diễn một bản hòa tấu giữa dương cầm và guitar điện.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tiết thể dục là thời gian tuyệt vời để luyện tập.

Nhưng sự náo nhiệt này không hề liên quan đến Phương Tuần Âm.

Sau chuyện trong giờ nghỉ trưa lần trước, cô đã quay lại với trạng thái cô độc.

Cô cố gắng ở một mình càng nhiều càng tốt, không tiếp xúc với ai.

Cô cố gắng xóa nhòa sự hiện diện của mình.

Cô đã cô độc mười mấy năm, cũng đã quen.

Sau khi một mình quay lại lớp.

Rồi lấy thêm bài tập về nhà.

Phương Tuần Âm lại lặng lẽ đi ra ngoài, chậm rãi xuống tầng, tìm được một phòng học trống không khóa ở tầng một.

Cô không thể mở điều hòa trong phòng học, tuy đã đóng cửa ra vào và cửa sổ nhưng hơi lạnh vẫn tràn vào.

Thế này lại tốt hơn.

Cảm giác khốn đốn sẽ biến mất gần hết.

Phương Tuần Âm khép kín áo khoác, bình tĩnh lại, cầm bút, bắt đầu tính toán và cân bằng phương trình hóa học.

"... Phương Tuần Âm?"

Bỗng dưng.

Có người gọi cô ngoài cửa.

Sau đó, tiếng gõ cửa "Cốc cốc" vang lên.

Phương Tuần Âm ngẩn người, cô ngẩng đầu, nhìn ra ngoài qua ô kính trên cửa.

Một bóng người quen thuộc đang đứng ngoài cửa, vẫy tay với cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!