Giọng Thịnh Nguyệt như truyền đến từ chân trời vô tận.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc rõ lúc không.
Cô ta đang nói: "Âm Âm, chẳng phải tôi và Chu Mật là bạn thân nhất của cậu à? Có chuyện gì mà cậu không thể nói với chúng tôi chứ? Tại sao cậu lại nói dối chúng tôi? Cậu biết rõ Mật Mật... Sao cậu có thể làm thế!"
Phương Tuần Âm bỗng cảm thấy hơi buồn cười.
Cảnh tượng này trông thực sự hoang đường nhưng lại khiến người ta không biết phải cười từ đâu.
Quả nhiên cho dù quan hệ hòa hoãn thế nào cũng chỉ là ảo giác của cô, không khác gì hoa trong gương, trăng trong nước.
Người như cô đã được định sẵn là không giữ được tình cảm của ai rồi.
Thậm chí đến khi trở mặt, họ cũng phải thẳng thừng cấu xé da thịt cô.
Khiến người cô chằng chịt vết thương, máu me đầm đìa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Họ phải phá nát thế giới của cô thì mới chịu bỏ qua.
"... Hơn nữa, Mật Mật đối xử với cậu tốt như thế, chuyện gì cũng nghĩ cho cậu, kết quả cậu lại thầm thích người con trai mà cậu ấy thích, nhiều lần lợi dụng Mật Mật để tiếp cận người ta. Làm thế này có phải hơi vô ơn không nhỉ!"
Giọng điệu Thịnh Nguyệt lúc trầm lúc bổng, rất thu hút người khác.
Cộng thêm chủ đề cậu thích, tớ không thích.
Trong mắt các học sinh trường Trung học số Tám, chủ đề này đúng là chấn động.
Dù sao cụm từ "không được phép yêu sớm" đã được ghi trong nội quy của trường Trung học số Tám thành phố Giang.
Đương nhiên cô ta cũng thành công thu hút tất cả mọi người trong lớp tới hóng chuyện.
Phương Tuần Âm im lặng cúi đầu.
Cô không nói gì.....
"Trần Gia Mạc, cậu từ chối đi thi Olympic Cup vì cuộc thi vào tháng mười hai này à? Nhưng hai cuộc thi này có cùng cấp bậc đâu."
Trên hàng lang tầng một.
Cừ Ý Chi đang đi cạnh Trần Gia Mạc và Thường Triết Tự.
Cô ấy nói với vẻ hơi ngạc nhiên.
Ba người đều đi về phía phòng học thêm nên đương nhiên cũng trò chuyện với nhau mấy câu.
Họ nói về cuộc thi và điểm số.
Đây là chủ đề trò chuyện phổ biến nhất giữa học sinh các lớp chuyên.
Nghe thấy Cừ Ý Chi hỏi thế, Trần Gia Mạc thản nhiên đáp một cách từ tốn: "Cuộc thi Olympic lần này không có môn Vật Lý, tớ học Vật Lý, nhảy sang thi Olympic Toán làm gì."
Đương nhiên anh chỉ trả lời cho xong.
Cừ Ý Chi và Thường Triết Tự đều biết từ nhỏ Trần Gia Mạc đã đi thi Olympic Toán, giành được không ít giải thưởng, sau khi vào trường Trung học số Tám thì mới chuyển sang Vật Lý. Nhưng anh vốn thông minh, hơn nữa đã quen làm bài thi học sinh giỏi, chắc chắn anh sẽ không thua kém gì các học sinh của lớp chuyên Olympic Toán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!