Chương 23: (Vô Đề)

"Dường như bản thân chuyện gặp cậu đã tiêu tốn hết may mắn cả đời của tớ rồi."

- Nhật ký của Phương Tuần Âm.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.....

Vẫn chưa tới lúc mặt trời lên cao, sắc trời hơi âm u. Cả thành phố như bị sương mù bao trùm, mang đến dấu hiệu không rõ nào đó.

Phương Tuần Âm lặng lẽ bước vào lớp.

Cô ngồi vào chỗ, bỏ ba lô xuống, lấy sách bài tập và sách giáo khoa ra.

Cô quay đầu nhìn ra sau theo thói quen.

Có một chiếc đồng hồ trên vách tường của lớp 4 khối mười.

Lúc này, kim đồng hồ đã chỉ bảy giờ mười lăm.

Giờ tự học buổi sáng sắp bắt đầu.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chưa đầy hai, ba phút sau, Lý Tuấn Tài đã vào lớp sớm, ông hắng giọng, bắt đầu thông báo.

"Chắc mọi người đã nghe nói đến việc theo thông lệ hàng năm, trường chúng ta sẽ có một buổi diễn văn nghệ vào tối cuối năm, các lớp đều phải đăng ký tiết mục tập thể, bạn nào có năng khiếu cũng có thể tích cực đăng ký tiết mục cá nhân. Thầy giao chuyện này cho lớp trưởng và lớp phó văn thể mỹ nhé. Các em chú ý, điều kiện tiên quyết khi tập văn nghệ là không được để ảnh hưởng đến việc học."

Nghe thấy thế.

Các học sinh lập tức hào hứng hẳn lên.

"Buổi diễn văn nghệ à?"

"Còn diễn ra vào tối cuối năm ư? Tức là sẽ được đón năm mới ở trường, không cần về nhà hả?"

"Cậu nghĩ nhiều rồi, tớ nghe chị khóa trên nói, mấy năm trước toàn bắt đầu từ buổi chiều, đến hơn tám giờ tối là xong, chỉ là sẽ tổ chức vào ngày 31 tháng 12..."

"Vậy ít nhất buổi chiều sẽ không phải học nhỉ?"

"..."

Tiếng bàn tán ngày càng lớn.

Lý Tuấn Tài vỗ bàn, lập tức lên tiếng điều chỉnh bầu không khí trong lớp.

"Thôi nào thôi nào! Có vấn đề gì thì tan học thảo luận sau! Giờ là tiết tự học buổi sáng, các em lấy sách ra đọc đi! Đừng thì thầm với nhau nữa! Cũng không thiếu thời gian thảo luận!"

Sau khi ngừng một chút.

Ông tiếp tục thở dài, lầu bầu: "Các em đừng chê thầy nói nhiều. Trường mình có bao nhiêu hoạt động, đợt trước vừa học quân sự xong mà một buổi diễn văn nghệ đã khiến các em kích động như thế, còn tập trung học hành kiểu gì! Các em tự nhìn lại điểm thi giữa kỳ của mình đi, vẫn không chịu khó hơn đi à!"

"..."

Suốt quá trình, Phương Tuần Âm không hề ngẩng đầu lên.

Cô cầm cuốn vở ghi những bài mà mình làm sai, im lặng viết.

Cô không có năng khiếu gì, lại là thành phần mờ nhạt trong lớp, không thích gây chú ý. Những hoạt động tập thể kiểu này chưa bao giờ liên quan đến cô. Đương nhiên cô cũng không cần quan tâm quá làm gì.

Chỉ Chu Mật mới coi trọng chuyện này thôi.....

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!