"Trong tình yêu đơn phương, từng chi tiết khác với mọi người của đối phương đều có thể khiến mình tiếp tục chìm đắm."
- Nhật ký của Phương Tuần Âm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.....
Con người mà, khi làm những chuyện lén lút, khó tránh khỏi sẽ thấy chột dạ.
Tuy biết rất rõ là không có khả năng nhưng vì những cảm xúc thầm kín trong lòng, Phương Tuần Âm vẫn không thể né tránh, cô tưởng tượng mấy tình huống lãng mạn, tim bắt đầu đập rộn và rung rinh theo.
Nhưng như thế này chỉ khiến cô càng trở nên hèn hạ.
"..."
Phương Tuần Âm không nói gì, chỉ siết chặt nắm tay.
Trần Gia Mạc không nhận ra sự tự ti của cô nhưng không cũng không để bầu không khí căng thẳng kéo dài.
Anh quay người, chậm rãi bước dọc con đường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh thuận miệng giải thích ngắn gọn: "Đám Thường Triết Tự lén ra ngoài mua đồ ăn, cử mình tớ đến đây tìm đồ."
Phương Tuần Âm: "À, ừ."
Sau khi trả lời bằng hai chữ đơn âm tiết, ngay cả cô cũng tự thấy mình đần độn.
Vì khi đối mặt với Trần Gia Mạc, bên cạnh việc thận trọng mọi lúc, cô cũng không tìm ra cách nào tốt hơn để không lộ vấn đề.
Sau khi ngừng nửa giây.
Trần Gia Mạc cười khẽ.
"Còn cậu thì sao, sao lại đi mình thế? Đồng đội của cậu đâu?"
Trong lúc nói chuyện, hai người cũng không ngừng bước.
Phương Tuần Âm bước chậm hơn anh nửa bước, cô khẽ đáp: "Chúng tớ lạc nhau. Tớ phải mau chóng ra ngoài nhờ giáo viên giúp."
"Lạc nhau à?"
Trần Gia Mạc ngạc nhiên.
"Đúng vậy... Hơn nữa các cậu ấy không có đèn pin, chỉ có bản đồ, chẳng biết có bị thương không nữa..."
Phương Tuần Âm sốt ruột đến mức trán ướt đẫm mồ hôi, giọng cô cũng hơi nghẹn ngào.
Càng nói, cô càng lo lắng hơn.
Rõ ràng hồi nãy cô vẫn xem như bình tĩnh.
Có lẽ vì sự xuất hiện của Trần Gia Mạc, chính sự quan tâm đúng mực và lịch thiệp của anh đã khiến người khác bất giác muốn ỷ lại vào anh, muốn nhờ anh nghĩ cách giúp.
Nhưng thật ra lúc này, sự quan tâm của cô dành cho bạn bè đã lấn át hết những suy nghĩ linh tinh.
Cho dù là ai ở cạnh cô.
Thì cũng không có sự khác biệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!