Chương 12: (Vô Đề)

Thành phố Giang là thành phố duyên hải ở phía Nam, luôn có bốn mùa rõ rệt.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đến giữa và cuối tháng mười, mùa thu đã ồ ạt kéo về, lá rụng lả tả.

Nhoằng cái đã sang tuần mới.

Trời vừa tảng sáng.

Xe khách đã dừng ngoài cổng trường Trung học số Tám, đỗ thành hàng rất dài dọc theo hai bên đường.

Học sinh của các lớp khối mười mặc đồng phục thể dục gọn gàng, xếp hàng lên xe.

Mỗi xe khách chứa được hai lớp.

Ghép với nhau theo số lượng người.

Khéo sao lớp 4 lại có nhiều học sinh, còn lớp chuyên Lý thì ít. Hơn nữa chủ nhiệm lớp 4 cũng dạy Vật Lý, cùng khoa với chủ nhiệm lớp chuyên Lý, lớp cận chuyên và lớp chuyên lại không phải cạnh tranh nên quan hệ càng gần gũi hơn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đương nhiên học sinh của hai lớp sẽ được xếp chung một xe.

Đông Phương Lục Châu nằm ở ngoại ô thành phố Giang, không gần trường Trung học số Tám lắm, phải đi ô tô gần hai tiếng đồng hồ.

Lý Tuấn Tài cho nữ sinh hai lớp lên xe chọn chỗ trước, nếu bị say xe thì cũng có thể ngồi ở các hàng ghế phía đầu.

Phương Tuần Âm, Chu Mật và bạn cùng bàn của Chu Mật đi cùng nhau.

Bạn cùng bàn mới của Chu Mật tên Thịnh Nguyệt, đeo kính, da hơi vàng.

Khi đứng cạnh hai nữ sinh nhỏ nhắn gầy gò, trông cô ta hơi đô con.

Sau khi lên xe.

Thịnh Nguyệt đi thẳng đến hàng ghế thứ ba từ dưới lên.

Cô ta vừa đi vừa nói: "Tớ thấy con trai lớp mình mang bài tú lơ khơ đi, chắc chắn các cậu ấy sẽ ngồi hàng cuối để đánh bài. Chúng ta ngồi ra sau để chơi cùng nhé."

Đây chính xác là những gì mà Chu Mật muốn.

Dù sao Trần Gia Mạc cũng ngồi cùng xe với họ.

Nhỡ con trai lớp chuyên Lý cũng muốn chơi bài thì sao? Chẳng phải họ sẽ được ngồi chung nhân dịp đó à?

Còn nếu nhìn theo góc độ khác, chắc chắn hai giáo viên chủ nhiệm sẽ ngồi ở hàng ghế đầu xe.

Cách xa giáo viên một chút cũng tốt.

Không cần tránh ánh mắt của giáo viên khi nói chuyện riêng.

Chu Mật hào hứng chạy đến bên Thịnh Nguyệt.

Nhưng hình như cuối cùng cô ta cũng nhớ ra Phương Tuần Âm, bước chân của cô ta bỗng khựng lại.

Cô ta quay đầu, vẫy tay với Phương Tuần Âm, hỏi: "Âm Âm, cậu có say xe không thế?"

Phương Tuần Âm lắc đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!