Chương 1: (Vô Đề)

"Mình từng cầu nguyện với các vị thần vô số lần, xin cho kiếp sau mình được làm một cô công chúa có thể cưỡi ngựa, có thể đánh trận."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.....

Tháng chín ở thành phố Giang.

Gần nửa mùa hè đã trôi qua nhưng cái nóng vẫn chưa biến mất.

Mặt trời chói chang chiếu xuống, không khí hết sức oi ả, khiến người ta cảm thấy khó chịu nhưng cũng bó tay.

Hôm nay là ngày học sinh trường Trung học số Tám thành phố Giang tựu trường.

Phụ huynh và học sinh đứng kín ở cổng trường, hầu hết là học sinh mới của khối mười đang túm năm tụm ba bên bảng thông báo.

Đám đông nhốn nháo cả lên.

Trông như một tấm màn đen khổng lồ đang dần giăng rộng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Thằng nhóc này, sao con không vào nổi lớp chuyên thế!"

"Ài, thì điểm thi xếp lớp thấp hơn người khác chứ sao. Mẹ cũng không nghĩ xem, những người vào được lớp chuyên của trường Trung học số Tám toàn thần tiên cả đấy. Chậc."

"Ăn nói kiểu gì thế! Con kém người ta chỗ nào! Tốn bao tiền học thêm, đúng là..."

Vào lúc này, Phương Tuần Âm đang đứng một mình ngoài đám đông, kiễng chân, cố gắng tìm tên mình ở cột thi đỗ trên bảng thông báo.

Cô đọc từng dòng một.

Một lúc lâu sau, cuối cùng cô cũng tìm thấy ba chữ " Phương Tuần Âm" ở cột "lớp cận chuyên 4".

Lớp 4, khối 10.

Sau khi xác nhận lại mấy lần, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô lặng lẽ cúi đầu, khép kín áo khoác, đi về phía tòa nhà giảng dạy với dáng vẻ co ro.

Dự báo thời tiết nói hôm nay nhiệt độ ở thành phố Giang có thể lên đến 36 độ, đã thế trong sân trường lại toàn người, khiến nơi này càng nóng bức hơn. Hầu hết học sinh và phụ huynh đều cầm ô, ăn mặc mát mẻ thoải mái.

Điều này khiến Phương Tuần Âm càng trở nên khác người.

Cô mặc áo khoác dài tay kéo khóa đến tận cằm, che kín cơ thể. Mái tóc đen dày dài đến eo xõa tung trên lưng và bả vai, phần mái bằng cũng dày, che mất lông mày, nhìn kiểu gì cũng thấy hơi kỳ quặc.

May mà không ai chú ý đến cô.

Sau khi cô bước vào tòa nhà giảng dạy, gió từ ngoài hành lang thổi vào, cộng thêm hơi lạnh từ điều hòa, cuối cùng cũng mát hơn một chút.

Người Phương Tuần Âm đã đầm đìa mồ hôi từ nãy, mồ hôi khiến quần áo bên trong của cô ướt nhẹp, dính chặt vào người.

Gió thổi qua càng khiến cô khó chịu hơn.

Ghét mùa hè quá.

Cô mím chặt môi.

Nhưng hoàn toàn không định cởi áo khoác.

Sau khi nghỉ ngơi chốc lát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!