Chương 49: Huyết tế ngọc lâu

Phương Chung Sơn trong mắt phun ra lửa giận, những lời này của Diệp Húc hoàn toàn châm lên lửa giận trong lòng hắn. Hắn liền quát lớn một tiếng, thanh âm nổ vang, giống như sấm sét, vang tận mây xanh.

Hắn mở bước chân hướng tới Diệp Húc phóng đi, thanh bào tung bay, giống như con ưng khổng lồ, bước chân hạ xuống, bùng nổ một cái cột nước thật lớn, khí thế long trời lở đất!

Chết!

Tay của hắn đỏ thẫm như máu, bàn tay như cái quạt hương bồ đánh thẳng tới trước. Hắn hô lên một tiếng, Diệp Húc chỉ thấy một chưởng ấn đỏ rực từ bàn tay hắn bay ra, trong lòng không khỏi cả kinh.

Chưởng ấn càng lúc càng lớn, gần như bằng nửa thân hình hắn rồi, bao phủ lấy Diệp Húc.

Đây là một đạo chưởng ấn được tạo thành từ cương khí của Cửu Dương Liệt Hỏa. Đao cương kiên cố không có gì phá nổi, bao hàm ngọn lửa mãnh liệt, cực đoan cực nóng, trong nháy mắt đã làm cho nước sông sôi trào, tràn ngập sương mù tuyết trắng!

Chưởng ấn này là do cương khí của Phương Chung Sơn biến thành, như có thực chất, có thể giết người ở mấy chục thước xa. Nó so với đao cương còn mạnh hơn mấy lần, cho dù là Diệp Ly tu luyện tới cương khí ngoại phóng cũng bị một chưởng này chụp chết!

Chưởng ấn đánh ra, Phương Chung Sơn lại bấm tay khinh đạn, chỉ nghe thấy ba tiếng bạo vang không dứt. Đầu ngón tay hắn bắn ra từng đạo dấu tay, hình như là ngón tay người, tuy nhiên lực cực dài, cực thô, giống như bốn cái liệt hỏa trường mâu vậy. Tất cả theo sát sau chưởng ấn Liệt Hỏa cùng nhau phóng tới Diệp Húc.

Đây là thực lực của võ đạo đệ nhất cao thủ Liễu Châu, Phương gia võ học cảnh giới cao nhất. Tiên Thiên bá thể trong Cửu Dương bá thể, gần như vu pháp của vu sĩ.

Liệt hỏa đại chưởng ấn này khí thế như dời non lấp biển đánh tới. Diệp Húc nhìn thẳng vào chưởng ấn, há mồm hét lớn, ngang nhiên không sợ. Bàn tay to khô gày đen sắc đột nhiên phóng lên đón nhận, chưởng phong kịch liệt gần như xé mở toàn bộ đường sông, khiến nước sông khô cạn!

Hắn cảm thấy bàn tay truyền tới từng lực lượng cực mạnh ép tới, ép tới mức nửa thân mình hắn chìm vào trong nước. Chưởng ấn lớn này chất chứa lực lượng quá mức kinh người, hoàn toàn có thể đánh bẹp thân thể tiên thiên của hắn, thậm chí còn muốn siêu việt hơn!

Diệp Húc kêu lên một tiếng đau đớn, tay kia đánh ra chưởng, đánh thật vào vào mu bàn tay của mình. Hai cỗ lực đạo mạnh mẽ tăng thêm, lập tức đánh nát Liệt Hỏa đại chưởng của Phương Chung Sơn.

Bốn dấu chỉ ấn theo sau lập tức tiến tới, đánh trúng vào lòng bàn tay Diệp Húc, phát ra những tiếng trầm đục, lần lượt bị đánh nát. Thế nhưng chỉ lực vô song vẫn đâm pháp lòng bàn tay của Diệp Húc, gần như đánh cho lòng bàn tay hắn đâm thủng.

Ngay sau đó, Phương Chung Sơn liền đi tới trước mặt hắn, quyền phong như rồng, gào thét bao phủ lấy hắn, sát khí sắc bén đâm tới khiếu huyệt toàn thân của hắn, khiến cho cơ thể hắn nhảy lên, xương cốt rung động lách cách!

Trong cơ thể Diệp Húc, Cửu Chuyển Nguyên Công lấy tốc độ vận chuyển nhanh khó có thể tưởng tượng, lấy cường phá cường, cứng chọi cứng, ngang nhiên đón nhận nắm tay của Phương Chung Sơn.

Cùng lúc đó, tả quyền của hắn cũng tập kích ra, giống như mũi khoan, thẳng tới bụng Phương Chung Sơn.

Chu gia Phá Sơn Quyền!

Mà tả chưởng của Phương Chung Sơn cũng gần như đánh tới vai trái của hắn. Chưởng lực nóng bỏng gần như đánh gãy xương bả vai hắn. Ngay cả thân thể tam chuyển cũng không thể chịu nổi!

Bốn cỗ lực lượng cực mạnh bùng nổ, hai người bay ngược ra, một người dừng ở tả ngạn sông Thanh Thủy, một dừng hữu ngạn.

Diệp Húc ói ra một ngụm máu tươi, mặt như giấy vàng, cánh tay phải vô lực buông xuống thắt lưng.

Hắn thử động cánh tay phải, bất đắc dĩ phát hiện cánh tay phải của hắn không một chút lực đạo, đầu vai truyền tới những cơn đau đớn kịch liệt.

Bờ bên kia, Phương Chung Sơn sắc mặt đỏ lên, khóe miệng trào ra đường tơ máu, thân hình cong lại giống như một con tôm, đứng bên bờ sông liên tục nôn mửa.

Bọn họ hai người gần như đồng thời bị thương, tuy nhiên Phương Chung Sơn vẫn là thắng một bậc. Thương thế khá nhẹ, mà Diệp Húc bị đứt cánh tay phải, sức chiến đấu giảm đi.

"Diệp gia Diệp Thiếu Bảo quả nhiên danh bất hư truyền, không phụ cái tên thiên tài! Con trai Phương Đồng của ta chết trên tay ngươi quả không oan!"

Phương Chung Sơn chậm rãi đứng thẳng dậy, lau đi vết máu trên khóe miệng, âm thanh lạnh lùng nói: "Đáng tiếc, ngươi còn yếu hơn ta, hôm nay ngươi phải chết không nghi ngờ."

"Phương thế thúc, ngươi hiện giờ chạy đi còn kịp, nếu không thì sông Thanh Thủy này chính là nơi chôn cốt ngươi!" Diệp Húc thần sắc không thay đổi mỉm cười nói.

Hắn trong lòng cảm thấy tiếc hận, vừa rồi đánh nhau kịch liệt với Phương Chung Sơn. Hắn vốn tính toán phá nát đan điền của đối phương, không nghĩ ra Cửu Dương Bá Thể của Phương Chung Sơn không ngờ lại không thua kém Cửu Chuyển Nguyên Công đệ tam chuyển của hắn chút nào.

Tiên thiên bá thể, thân mình có cương khí hộ thể, toàn thân giống như kim loại đúc thành, rất khó phá hủy.

Hơn nữa, đan điền lại là nơi tập trung cương khí, người bình thường đan điền là tử huyệt. Nhưng đối với người tu luyện tới tiên thiên bá thể, đan điền ngược lại là nơi bọn họ phòng ngự mạnh nhất!

Một quyền của Diệp Húc lọt vào cương khí chống đỡ, đối với Phương Chung Sơn thực tế tổn thương cũng không lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!