Mặc dù Diệp Ly chết, nhưng đao cương của hắn vẫn còn, đây là một đao toàn lực của hắn trước khi chết, thậm chí càng nguy hiểm hơn lúc hắn còn sống.
Muốn triệt để loại bỏ một đao này, chỉ có cách làm cho uy lực của đao này hoàn toàn phát huy!
Tuy nhiên dựa vào tu vi hiện tại của Diệp Húc, căn bản không thể ngăn cản uy năng của một đao này, lực phòng ngự cường đại của tiên thiên thân thể cũng không được!
"Mã trường chủ, phải ra tay sao?"
Ở bên ngoài mã tràng, hai gã vu sĩ gắt gao nhìn thẳng vào đạo tiên thiên đao cương, một trong hai người mở miệng nói: "Nếu còn chưa ra tay, chỉ sợ Thất gia sẽ bị đánh chết!"
Ánh mắt Mã Tam Bảo thâm thúy, không nhìn về phía Diệp Húc mà nhìn về phía bên kia mã trường, hạ giọng nói: "Chờ một chút!"
Hai gã vu sĩ nhìn về phía ánh mắt của hắn, chỉ thấy một thanh niên áo bào trắng khoảng ba mươi tuổi đang đi bộ từng bước về hướng mã trường, trên đỉnh đầu thanh sắc nguyên khí bắt đầu khởi động, như một đóa mây xanh nho nhỏ, đằng đằng sát khí, không kìm nổi hô nhỏ: "Diệp Tư Manh!"
"Thất gia thật là liên tiếp bất lợi, vừa giết xong Diệp Ly, tiên thiên đao cương của hẳn còn chưa chắc đối phó được, không ngờ Diệp Tư Manh cũng xuất hiện rồi!"
"Diệp Tư Manh không ngu ngốc như Diệp Ly chỉ tu luyện đến tiên thiên, vu pháp của hắn lấy từ vu khố của Diệp phủ, là đại danh đỉnh đỉnh Ưng xà song kích, tề danh cùng với Thanh giao cửu kích!"
"Tuy thực lực của hắn chỉ là bồi nguyên nhị phẩm, nhưng khi sử dụng Ưng xà song kích, thực lực không chút nào thua kém bồi nguyên tam phẩm, thậm chí tứ phẩm, đánh chết cường giả võ đạo như Diệp Ly rất dễ dàng!"
Hai gã vu sĩ nhìn nhau, có ý lui bước, thấp giọng nói: "Hơn nữa hắn là người của nội phủ, nếu hắn ra tay với Thất gia, chỉ sợ vu sĩ ngoại môn chúng ta không tiện ngăn trở…"
Hai người bọn họ đều xuất thân từ gia nô, là vu sĩ thuộc ngoại môn Diệp phủ, tuy đã thoát khỏi nô tịch nhưng thân phận địa vị còn lâu mới bằng vu sĩ của nội phủ.
Mã Tam Bảo cười lạnh một tiếng: "Nơi này là mã trường, cho dù phủ chủ tự mình đến cũng phải tuân theo quy củ của Mã mỗ ta!"
Hai người bất đắc dĩ, trong lòng thầm mắng một tiếng "Ngoan cố".
Mã Tam Bảo có gan đắc tội nội phủ, bọn họ cũng không có gan này, ngay cả Diệp Ly bọn họ cũng không muốn đắc tội. Trong lòng hai người đã quyết định, nếu Mã Tam Bảo phát sinh xung đột với Diệp Tư Manh, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ không ra tay.
"A, vì sao tiên thiên đao cương của Diệp Ly biến mất rồi?" Một gã vu sĩ nhìn liếc qua mã tràng, thấp giọng kinh hô.
Lúc trước lực chú ý của bọn họ tập trung trên người Diệp Tư Manh, không rảnh xem xét tình hình Diệp Húc, không ngờ tới vừa quay đầu lại, đã phát hiện đạo tiên thiên đao cương đánh xuống Diệp Húc tự nhiên đã biến mất, chỉ còn lại thiếu niên áo lam đứng đó.
Bọn họ không thấy tình hình lúc đó, nhưng những người khác lại thấy rất rõ ràng, một đám người đứng ngây ngốc tại chỗ, thậm chí ngay cả Phương phu nhân cũng nghẹn họng trân trối nhìn, bộ dáng như gặp quỷ.
Tình hình lúc đó quỷ dị vạn phần, đạo tiên thiên đao cương đó vừa nhập vào trong hai tay Diệp Húc, muốn cắt hắn thành hai phần, tất cả mọi người đều không hề nghi ngờ, cho rằng chắn chắn hắn phải chếệ
Tuy nhiên, điều khiến mọi người không ngờ tới là hình dáng đao cương đó lại từ từ thu nhỏ lại, trong thời gian hô hấp một cái liền biến mất, như là bị hai tay Diệp Húc nuốt mất.
Ăn sống nuốt tươi một đạo tiên thiên đao cương dài năm thước, bọn họ chưa bao giờ thấy chưa bao giờ nghe đến tình huống như vậy!
Nếu là đám người Mã Tam Bảo nhìn thấy tình hình này, tất nhiên sẽ biết không phải Diệp Húc nuốt đạo tiên thiên đao cương này, mà là kéo đạo đao cương này vào trong cơ thể, dùng chân khí của bản thân để trấn áp.
Mặc dù tiên thiên đao cương vô cùng sắc bén, nhưng đồng dạng cũng được hình thành từ cương khí, chỉ là sắc bén quá mức mới bày ra uy lực không gì sánh nổi.
Nhưng về bản chất vẫn là chân khí khi đạt tới cấp bậc tiên thiên, bởi vậy Diệp Húc mới có thể phân giải đao đao cương này thành cương khí, kéo vào trong cơ thể.
"Thủ đoạn của Thất gia thật phi thường." Trong mắt quản sự lớn tuổi lộ ra sự kính sợ, tán thưởng nói.
Những người khác cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, bây giờ Diệp Húc còn chưa đến tiên thiên cấp bậc, đã đem một cường giả nhiều năm ở cảnh giới tiên thiên, tu vi đạt tới cương khí ngoại phóng giết chết, thậm chí dễ dàng thôn phệ đao cương, thủ đoạn này vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ, làm cho bọn họ không ngừng kinh ngạc.
Kỳ thật, Diệp Húc có nỗi khổ chỉ mình mình biết, mặc dù tiên thiên đao cương bị hắn phân giải thành cương khí và kéo vào trấn áp trong cơ thể, nhưng vẫn có uy lực rất mạnh, bất cứ lúc nào cũng có khả năng ngưng tụ thành hình, đâm phá thân thể hắn, xé hắn ra thành nhiều mảnh nhỏ!
Hành động này của hắn cực kỳ mạo hiểm, tương đương với trong cơ thể tồn tại một ngọn núi lửa có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, nhưng nếu không dùng thủ đoạn này, chỉ sợ hắn không thể tiếp được đạo tiên thiên đao cương!
Sở dĩ hắn làm vậy còn có một nguyên nhân khác.
Đó là, đạo đao cương này tập trung tất cả cương khí toàn thân của Diệp Ly, ngoại trừ một bộ phận đã bị tiêu hao, ít nhất cũng là một nửa tu vi của Diệp Ly!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!