Editor: Lovenoo1510
Anh đã không cần cái gì thì người khác cũng đừng nghĩ sẽ có thể dễ dàng
nuốt được. Anh sẽ khiến cho người kia khổ sở hơn. Nếu không anh làm sao
có thể hết giận chứ!
Lúc này Thịnh Thế mới cảm thấy sự tức giận
trong lòng dẽ chịu đôi chút, anh cầm tách cafe Blue Mountain trên bàn
lên, tầm mắtanh dừng lại một chút, sau đó nghiêng đầu nhìn ta ngoài
cửa sổ náo nhiệt phồn hoa, khóe mắt lóe lên một vầng sáng sâu xa, cực kỳ sáng chói, hồi lâu, ngoài ý muốn anh mở miệng, nói: "Hoa Tử……Cậu không
phải mới vừa nói đối với việc kiếm tiền tôi luôn có dã tâm bừng bừng
sao?"
"Thật ra thì, không phải như vậy, tôi đối với việc kiếm
tiền không có dã tâm gì, chỉ là rất nhiều chuyện buôn bán đều do mọi
người chủ động đưa tới cửa."
"Nếu như nói thật thì trong cái thế giới này tôi có dã tâm, vậy chỉ có một……"
"Chính là cô ấy……. Cố Lan San."
Cô là người anh có dã tâm bừng bừng.
Đúng như Lưu Chí Cường nói trong bữa tiệc buổi trưa, Cố Lan San đã từng là
nữ thần trong suy nghĩ của mọi người, chín mươi phần trăm nam sinh toàn
trường đều nhao nhao lên mơ tưởng muốn theo đuổi cô, cô chính là người
trong lòng của những thiếu niên trong trường "Những năm đó, cô gái ấy
chúng ta đã từng cùng theo đuổi."
Đúng là " Những năm đó, cô gái ấy chúng ta đã từng cùng theo đuổi " nhưng cuối cùng lại trở thành vợ của anh.
Những người biết cô là vợ của anh đều nói trước kia Thịnh Thế đối với Cố Lan
San không phải như vậy…….. Thịnh thế trước kia đối với Cố Lan San như thế nào đây?
Nhưng bọn họ nào biết……………Trước kia Cố Lan San cũng không phải là như vậy…………
Cố Lan San trước kia như thế nào đây?
Thịnh Thế từ từ nhắm hai mắt, trong đầu anh lập tức hiện lên hình ảnh của Cố Lan San trước đây.
Thông minh lại xinh đẹp, kiêu ngạo lại mạnh mẽ, vênh váo tự đác đứng ở đó, muốn bao nhiêu khí thế có bấy nhiêu khí thế!
***************
Mặc dù Tô Kiều Kiều bị Thịnh Thế nói những lời khó nghe như vậy, nhưng lại
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!