Chương 8: (Vô Đề)

Ta nghi hoặc nhìn hắn, chỉ thấy hắn đảo mắt, đưa mắt về phía trong viện dò xét: "Cố Hành Uyên có ở đây không?"

Ta khẽ cười khẩy: "Ngươi quản chàng ấy có ở đây hay không làm gì, ngươi đến chúc Tết chứ có phải đến tư thông đâu."

"Thật thô tục." Hắn nhàn nhạt nói.

Ta nghẹn lời, một lúc sau mới nghiêng người sang một bên: "Đã đến rồi thì vào uống chén trà đi."

Hắn như đang chờ câu nói này của ta, lập tức bước vào: "Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh."

...

Thật là một kẻ đáng ghét, lúc trước ta rốt cuộc đã thích hắn ở điểm nào chứ?

Tức giận, ta đá vào bóng lưng hắn một cái.

"Ta thấy rồi, ấu trĩ, thành thân rồi cũng chẳng thay đổi chút nào." Hắn cười lạnh.

Ngay sau đó, hắn đứng giữa sân, cởi áo choàng trên đầu xuống, đưa mắt đánh giá nhà ta. 

Cuối cùng, hắn buông một tiếng cười nhạo: "Đường đường một vị Thám hoa lang, chỗ ở lại tồi tàn thế này."

Ta cũng cười lạnh đáp trả: "Chàng ấy đâu giống như ngươi, xuất thân từ thế gia trâm anh, vọng tộc trăm năm, làm sao có nhà cao cửa rộng như vậy để ở."

"Hắn vốn có thể có. Vậy mà cứ nhất quyết cưới ngươi, tự hủy hoại tiền đồ, thật sự ngu xuẩn."

"Ngươi rốt cuộc muốn nói gì? Nhà ta rách nát thì có can hệ gì đến ngươi?"

"Không có gì, chỉ là cảm khái đôi câu thôi. Ngươi đã học được cách chịu khổ rồi, không tệ."

"Tình yêu là thứ rượu ngọt ngào mà, Cố lang đối xử tốt với ta, ta chẳng thấy khổ sở gì."

Hắn bị ta làm nghẹn lời, buồn bực tức giận.

Ta lười chấp nhặt với hắn nữa, bèn nói: "Vào trong ngồi đi."

"Không vào nữa."

Hắn thản nhiên đưa bọc đồ trên tay cho ta: "Chúc mừng năm mới."

"Đây chính là quà đáp lễ của ngươi sao? Cái gì vậy, nhẹ tênh, lễ vật ta mua cho ngươi rất đắt đó..."

Ta mở bọc đồ ra, trong nháy mắt ngây ngẩn cả người.

Là một tập hồ sơ.

"Thẩm Nhất Mưu, ngươi..." Ta xúc động đến hai mắt rưng rưng, không biết nên nói gì cho phải.

Hắn lười biếng nhìn ta: "Muốn xem thì mau xem đi, xem xong mau trả lại cho ta."

"Cảm ơn ngươi."

Ta ôm tập hồ sơ chạy vào thư phòng, Thẩm Nhất Mưu cũng đi theo vào.

Ta giơ đèn lên xem xét, quả nhiên phát hiện ra rất nhiều vấn đề. 

Tập hồ sơ này, nhiều chỗ thông tin đều không khớp, sai sót chồng chất, vậy mà bọn họ lại dùng cái này để định tội cha ta!

"Thẩm Nhất Mưu, ngươi xem, những người này lời trước sau bất nhất, rõ ràng là vu oan giá họa, có người sai khiến bọn họ hãm hại cha ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!