"Không phải."
Ta nhìn chàng, từng chữ chân thành: "Là bởi vì, ta nhớ chàng."
Tay chàng cứng đờ, rõ ràng là tâm trạng đã rối loạn, nhưng không biết vì sao, chàng rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Im lặng một lát, chàng nhìn ta, trong mắt mang theo vẻ cô đơn nhàn nhạt: "Vậy sao? Nhưng, nàng vừa mới từ Thẩm phủ trở về đúng không? Phu nhân, nàng lễ Phật hai năm, ăn mặc giản dị, hôm nay lại mặc bộ y phục rực rỡ ngày xưa, chẳng lẽ là vì muốn đi gặp hắn ta."
Tâm trí ta có một thoáng trống rỗng.
Kiếp trước ta đau khổ đến c.h.ế. t lặng, mỗi ngày bầu bạn với đèn xanh Phật thiêng, chưa từng chải chuốt trang điểm.
Kiếp này, ta muốn vực dậy tinh thần, sống thật tốt, không ngờ lại bị chàng hiểu lầm.
Ta vội vàng giải thích: "Không phải, ta không phải vì muốn gặp hắn ta mới ăn mặc như vậy, mà là vì..."
Việc đòi hồ sơ có thể khiến ta bị tống giam, không thể nói bừa với người khác được.
Ta sốt ruột gãi đầu gãi tai, bịa đại một lý do: "Hắn ta nợ tiền ta, ta đến đòi nợ..."
Lý do này quá hoang đường, chàng quả nhiên không tin, quay mặt đi, vẻ mặt thất vọng và buồn bã.
"Vậy sao?"
Chàng cười gượng gạo, hít nhẹ một hơi, kìm nén cảm xúc, nhàn nhạt nhìn ta: "Nàng nói là vậy thì là vậy."
Nói xong, chàng quay người lại gọi người hầu: "Bình An, đem đồ vào thư phòng."
Ta đứng ở một bên, bất lực nhìn chàng bước vào nhà, bóng lưng tiêu điều.
Xuân Hỉ lo lắng lẩm bẩm: "Cố đại nhân làm sao vậy?"
Ta bình tĩnh lại, đuổi theo ngăn chàng lại.
"Đem vào phòng ngủ đi? Thư phòng lạnh lắm."
Chàng giọng điệu nhàn nhạt: "Không cần, ta quen nghỉ ngơi ở thư phòng rồi."
"Vậy để ta giúp chàng thu dọn đồ đạc."
"Không cần."
"Vậy để ta đi quét dọn phòng cho chàng!"
Ta muốn chạy lên trước mặt chàng, nhưng chân trượt, suýt ngã, Cố Hành Uyên nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy ta, rồi rất nhanh đã thu tay về.
Chàng nhìn ta, môi mỏng mím chặt, cảm xúc khó kìm nén.
"Từ Doanh."
Đôi mắt đen láy của chàng nhìn ta chằm chằm, giọng nói hơi run: "Nếu nàng có việc gì cần ta làm, cứ nói thẳng ra là được, ta tự khắc sẽ làm cho nàng, nàng không cần phải ủy khuất bản thân như vậy."
Ta nghẹn lời.
Chàng nghiêm túc.
Chàng không tin ta sẽ đột nhiên thay đổi thái độ đối xử tốt với chàng, chàng thà tin rằng, ta đang muốn lợi dụng chàng.
Chung quy lại, vẫn là bởi vì trước kia ta, đối xử với chàng quá tệ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!