Chương 33: (Vô Đề)

Lời của Hứa Vi Thư không chỉ khiến Diệp Thiên Thanh nhíu mày, mà mấy đệ tử thư viện phía sau Diệp Thiên Thanh cũng liên tục nhìn về Thần Nhứ, cảm thấy khó hiểu vì Thần Nhứ không lên đài tỷ võ.

"Xem ra uy lực của 'Hư Không' vẫn còn đó." Phấn y nữ tử sau lưng Diệp Thiên Thanh buông lời như vô tình.

*phấn y: quần áo hồng phấn

Thần Nhứ liếc nhìn nàng, nàng cũng ngẩng đầu lúc này, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Ánh mắt nàng vượt qua Thần Nhứ, dừng lại trên người Cảnh Hàm U bên cạnh. "Nhu Gia Công Chúa không nên mềm lòng, Dịch Già Thần Nhứ không biết võ công chỉ là đồ chơi của ngươi thôi."

Lời này cực kỳ tổn thương, Thần Nhứ dù rộng lượng tốt tính giờ cũng có chút tức giận, nàng cười dịu dàng, "Người Lịch Quốc?"

Cảnh Hàm U lạnh lùng nhìn nàng, "Có bản lĩnh thì xưng danh, đừng để sư tỷ ta phải đoán."

Phấn y nữ tử cười khẽ, "Đứng trước mặt Nhu Gia Công Chúa, ta sao dám lỗ mãng?" Miệng nói lễ phép, nhưng thần sắc không chút sợ hãi.

Cảnh Hàm U theo Thần Nhứ trở về thư viện, hai người đã từ bỏ thân phận công chúa, đây là quy củ của thư viện. Dù là Chưởng Viện

- Thư Vân Từ hay Phó Chưởng Viện

- Tiếu Trường Ngữ, cũng phải từ bỏ thân phận nữ đế mới có thể ở lại thư viện lâu dài.

Giờ phấn y nữ tử này điểm ra thân phận công chúa của Cảnh Hàm U, ngược lại như đang chế giễu.

Cảnh Hàm U cố nhớ lại, nhưng thực sự không có ấn tượng gì với cô nương này.

"Không cần vội, sớm muộn cũng sẽ biết." Thần Nhứ vỗ vỗ tay Cảnh Hàm U.

"Rất muốn cùng nàng ta vào một đội." Giọng Cảnh Hàm U toát ra nguy hiểm.

Điểm này Thần Nhứ hoàn toàn không lo, "Ai cùng nàng ta một đội cũng như nhau."

Cảnh Hàm U chợt hiểu ý, quay đầu nhìn, quả nhiên thấy các sư muội đang chỉ trỏ phấn y nữ tử này.

"Ôi! Lại có kẻ tìm chết như vậy!" Người khác thì thầm, Công Dã Ti Đồng lại khác, từ nhỏ chưa từng chịu ủy khuất, dù không phải người Phi Diệp Tân, nhưng nhìn phấn y nữ tử nói năng châm chọc, trong lòng rất tức.

Đệ tử Thu Đồng Thư Viện đều nhìn nàng, phấn y nữ tử nhíu mày, "Ngươi là ai?"

"Không nói cho ngươi biết! Hừ!" Công Dã Ti Đồng liếc mắt đẹp nhìn qua, mấy đệ tử môn phái khác cảm thấy hồn bay phách lạc.

"Nha đầu này!" Phấn y nữ tử lạnh lùng nói.

"Xem đây!" Ngân ti lóe lên, Khiên Hồn Ti của Công Dã Ti Đồng đã xuất kích. Phấn y nữ tử vội né tránh, các đệ tử khác cũng tản ra.

Diệp Thiên Thanh tiến lên dùng trượng trúc quấn lấy Khiên Hồn Ti, "Người không tham gia tỷ võ không được tùy tiện động thủ, đây là quy tắc từ trước đến nay của Đại hội võ lâm. Dịch Già Thần Nhứ, các ngươi dám không tuân thủ quy tắc sao?"

Thần Nhứ gật đầu, "Diệp phu tử hiện giờ đang làm gì vậy?"

Diệp Thiên Thanh vội buông Khiên Hồn Ti, nhưng trượng trúc khéo léo khiến Khiên Hồn Ti bay trở lại với tốc độ và lực đạo khác thường. Công Dã Ti Đồng tất nhiên nhận ra, nàng thận trọng thu hồi Khiên Hồn Ti, hóa giải nội lực ngầm của đối phương. "Tiểu nhân!" Một phu tử đàng hoàng mà lại dùng chiêu hèn hạ.

Gió lạnh thổi qua, Công Dã Ti Đồng bỗng rùng mình, sao đột nhiên lạnh thế?

Thần Nhứ cũng nhận ra, "Tiểu Ly!"

Cố Ly bĩu môi, rất không cam lòng thu hồi nội lực. Tần Tê phụng môi, "Những kẻ nói xấu sư tỷ đều là kẻ xấu, lát nữa đánh chết chúng!"

Ông Linh Tiêu cũng gật đầu, "Đánh chết chúng!"

Công Dã Ti Đồng cảm động, "Tiểu sư muội, cuối cùng muội cũng biết thương ta rồi."

Ông Linh Tiêu ngẩn người, "À, muội... không nói tỷ đâu!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!