Chương 31: Chưởng Viện giá lâm

"Hai trận?" Ông Linh Tiêu hỏi. "Công Dã không đi cùng hai sư tỷ? Vậy Công Dã đang tỷ thí với ai?" Nàng vốn tưởng Công Dã Ti Đồng đi theo Cố Ly và Cảnh Hàm U.

"Ai hiếu chiến nhất?" Thần Nhứ nhẹ nhàng gợi ý.

"Trĩ Nhi sư tỷ!" Tần Tê trả lời nhanh.

Ông Linh Tiêu không mấy lạc quan khi nghĩ đến việc Công Dã Ti Đồng đối đầu với Kiều Trĩ. Kiều Trĩ là đệ tử nhập thất nhỏ tuổi nhất trong thư viện, nhưng lại là người thích đánh nhau nhất. Khác với Cố Ly chỉ giao đấu với người mạnh hơn mình, Kiều Trĩ hiếu chiến đến mức bất kể đối thủ mạnh yếu, miễn là có thể đánh là được, Kiều Trĩ thật sự không hề kén chọn.

Ở điểm này, Kiều Trĩ và Ông Linh Tiêu hoàn toàn đối lập.

"Lo lắng rồi?" Thần Nhứ cười.

Bên ngoài lại có người bước vào, là Hạ Lan Y.

"Đại sư tỷ, cửa không ra được, có phải là Họa Địa Vi Lao của sư tỷ không?" Tiểu thư Hạ Lan gia giàu có đi đến đâu cũng thích mua mua mua. Hạ Lan Y đang định ra ngoài xem có gì để mua, nào ngờ không thể ra khỏi cổng.

"Là Họa Địa Vi Lao, nhưng không phải của ta." Thần Nhứ ôn nhu nói ra tin chấn động này.

Hạ Lan Y phản ứng cực nhanh, lập tức bịt miệng rồi đi ra.

Chẳng mấy chốc, cả Ninh Viên đều biết: Chưởng Viện đã đến. Các đệ tử vội vàng chỉnh đốn dung mạo, sợ làm phật ý Chưởng Viện.

Phùng Tĩnh Huân chưa từng gặp Chưởng Viện, nàng chỉ nghe Phùng Tĩnh Tô và Hứa Vi Thư kể sơ qua. Thấy Hứa Vi Thư đang chỉnh trang y phục, nàng tò mò hỏi: "Chưởng Viện rất coi trọng ngoại hình sao?"

Hứa Duy Thư lắc đầu ngay, "Chưởng Viện coi trọng nhất là tâm tình của bản thân." Trời mới biết họ có chỗ nào không ổn liền sẽ chọc giận Chưởng Viện.

Phùng Tĩnh Huân nhíu mày, không hiểu lắm.

"Thật ra cũng không sao, nhưng mỗi lần Chưởng Viện xuất hiện, muội vẫn căng thẳng một chút." Hứa Vi Thư chỉnh đốn xong, thở dài một hơi để bình tâm, "Uy nghiêm tích tụ quá lâu, tỷ hiểu chứ?"

"Nghe như rất đáng sợ vậy." Khiến Phùng Tĩnh Huân cũng hơi căng thẳng.

"Biểu tỷ, tỷ gặp rồi sẽ biết."

Mặt trời ngả về tây, chim mỏi về tổ, khói bếp lượn lờ, đã đến giờ dùng bữa tối.

Trong hoa đình, bát đũa đã bày sẵn, chỉ chờ dọn thức ăn lên.

Thần Nhứ bỗng ngẩng đầu, "Họa Địa Vi Lao biến mất rồi."

Tần Tê và Ông Linh Tiêu tiếp tục trợn mắt, họ là những người biết sớm nhất về Họa Địa Vi Lao, nên hiểu rõ thời gian duy trì của nó. Nội lực phải thâm hậu đến mức nào mới làm được vậy? Võ công của Chưởng Viện quả thực càng ngày càng kinh khủng.

Thần Nhứ bước ra ngoài, trên đường đi, các đệ tử từ các viện khác lần lượt đi theo sau đại sư tỷ, như đàn gà con theo gà mẹ. Cổng mở ra, bạch y Chưởng Viện và sương y Giang Phong Mẫn đã đến trước cửa, phía sau là Cố Ly, Cảnh Hàm U, Kiều Trĩ và Công Dã Ti Đồng.

*sương y: quần áo màu xám

"Đệ tử bái kiến sư phụ, Giang sư phụ." Thần Nhứ hành lễ chỉnh chu. Đám sư muội phía sau vội vàng thi lễ.

Chưởng Viện nhìn Thần Nhứ, ánh mắt không giấu nổi sự yêu thương, khẽ vẫy tay, "Vào trong nói chuyện."

Đoàn người đi thẳng đến hoa đình, rượu thức ăn lần lượt được dọn lên, thời gian vừa khớp.

Thần Nhứ liếc nhìn Tâm Phong Thương trên lưng Cố Ly, vẫn y như lúc đi, xem ra Cảnh Hàm U thật sự đã không thành công.

Trước mặt Chưởng Viện, Cảnh Hàm U chỉ là tiểu thố tử, ngoan ngoãn nghe lời, không dám có chút gì sai phạm.

"Đến nhiều người như vậy." Ánh mắt Chưởng Viện lướt qua từng khuôn mặt của các đệ tử, "Xem ra Thần Nhứ sư tỷ này vẫn rất được lòng, các sư muội đều đến ủng hộ."

Các đệ tử khẽ mỉm cười, coi như tán đồng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!