Chương 19: Ra cửa liền gây họa

Gia Hựu Công Chúa chỉ ngón tay vào trán Già Nhi: "Muội đó, dù không ưa ca kỹ, nhưng hai người này rốt cuộc có liên quan gì đến muội mà muội phải khắc nghiệt với họ?"

Già Nhi bĩu môi: "Bọn ca kỹ chẳng phải đều như nhau, ỷ vào chút tài năng mua vui, nếu có nhan sắc lại càng lăng loàn quyến rũ người. Tỷ tỷ xem hai người này, một người đẹp hơn một, nhất là cô nương huyết y kia, đôi mắt như biết nói, rõ ràng là đồ ti tiện mị hoặc chủ!"

Gia Hựu Công Chúa lắc đầu: "Tỷ nói không lại muội, đi chơi đi."

Đợi Già Nhi rời đi, nàng quay sang nói với cung nữ: "Thưởng thêm bạc cho hai cô nương, để họ chịu oan ức rồi."

Lúc nãy Già Nhi nói không nhỏ, Ông Linh Tiêu và Công Dã Ti Đồng lại đứng không xa, nghe rõ mồn một. Ông Linh Tiêu chỉ Công Dã Ti Đồng: "Đồ ti tiện mị hoặc chủ!"

Công Dã Ti Đồng đã xắn tay áo: "Ta phải đi nhổ răng nha đầu đó!" Nói rồi liền bước đi.

Ông Linh Tiêu vội kéo lại: "Đùa chút thôi, tỷ để tâm làm gì?"

"Cũng không phải nói muội!" Công Dã Ti Đồng giận dữ phồng má.

"Người ta gọi Gia Hựu Công Chúa bằng tỷ tỷ, tỷ đoán thân phận nàng ta là gì?" Ông Linh Tiêu cười tủm tỉm đè Công Dã Ti Đồng ngồi xuống ghế.

"Ta quan tâm thân phận nàng ta làm gì? Tóm lại không có giáo dục." Công Dã Ti Đồng lạnh lùng nói.

"Nếu ta đoán không lầm, nàng ta hẳn là người nhà hậu phi. Ngoại thích Lưu Quốc thế lực lớn, kiêu ngạo cũng bình thường." Ông Linh Tiêu vừa rồi luôn cố gắng đối chiếu tiểu cô nương kia với tư liệu trong đầu, nghe xong lời nói của nàng ta, nàng đã hoàn toàn xác nhận.

Lôi Già Nhi, đích nữ duy nhất của đệ đệ hoàng hậu. Phụ thân nắm binh quyền, từ nhỏ đã kiêu căng ngạo mạn. Phụ thân nàng thích âm luật, nạp hai thứ thiếp đều là ca kỹ, Già Nhi không ưa họ cũng dễ hiểu.

"Nàng ta kiêu ngạo thì mặc kệ, sao phải trêu chọc ta?" Công Dã Ti Đồng nói đến đây liền nhìn Ông Linh Tiêu: "Muội không tức chút nào sao?"

"Ta làm gì phải tức giận? Mấy tiểu thư quý tộc này chẳng phải đều như thế cả sao? Cho rằng ca kỹ không ra gì, nhưng chẳng phải bọn họ cũng phải học cầm kỳ thi họa sao? Họ học là để tiêu khiển, còn ta học là hạ tiện, rõ ràng cổ cầm hay tỳ bà vốn chẳng có cao thấp, chỉ xem người khảy là ai mà thôi."

Câu nói này là do sư phụ nàng, Văn Huyền Ca từ lâu đã dạy. Lúc ấy nàng chỉ ghi nhớ, nhưng giờ mới thấm thía.

Hai người trong phòng trò chuyện một lúc, Công Dã Ti Đồng cũng nguôi giận. Nàng phát hiện hai người bàn luận lâu như vậy mà chưa cãi nhau, quả là kỳ tích.

"Lúc muội nói chuyện nghiêm túc cũng được đấy, không khó chịu như mọi khi." – Đây là lời khen hiếm hoi từ "sư tỷ".

Ông Linh Tiêu "hừ" một tiếng: "Chẳng phải là để dỗ tỷ đó sao? Đã bảo ta không tới gây chuyện rồi mà."

Công Dã Ti Đồng trừng mắt, Ông Linh Tiêu liền chỉ tay: "Lại nữa hả?"

Công Dã Ti Đồng gãi đầu: "Vậy rốt cuộc muội tới đây làm gì?"

"Muốn xem đời sống công chúa, không được sao?"

Đương nhiên Công Dã Ti Đồng không tin, nhưng một khi Ông Linh Tiêu trở nên âm hiểm, nàng cũng khó lòng ép hỏi, đành tiếp tục quan sát.

Không lâu sau, cung nữ đem phần thưởng tới, tận năm mươi lượng bạc, lại thêm năm mươi lượng nữa để bù đắp cho sự oan ức của hai người.

Công Dã Ti Đồng nhướng mày: "Quả là công chúa, ra tay hào phóng thật."

Cung nữ mặt lạnh: "Hai cô nương, đây là ân thưởng của thiên gia, phải tạ ơn."

Hai người đành miễn cưỡng tạ ơn, nhưng quỳ lạy thì miễn.

Cung nữ sắp xếp cho họ rời biệt viện sớm. Công Dã Ti Đồng ôm cầm, lẩm bẩm: "Còn biết điều, không thì ta nhất định dạy cho nha đầu kia một bài học."

Mấy ngày sau, kinh thành yên ả dần, tuần tra cũng thưa thớt hơn, như thể mọi thứ trở lại bình thường.

Công Dã Ti Đồng ngày nào cũng để ý Ông Linh Tiêu, nhưng phát hiện nàng không hề vào cung lần nào. Nàng không hiểu vì sao Ông Linh Tiêu đột nhiên đổi tính – nếu không muốn vào cung, lẽ ra phải rời Lưu Quốc, nhưng lại không đi, ắt phải có mưu đồ gì lớn.

"Tỷ nhìn ta chằm chằm làm gì?" Ông Linh Tiêu nghịch Đề Ngân Tiêu trên tay, tua đỏ đung đưa, trên đó có chiếc vòng ngọc trắng nhỏ tinh xảo, tuy nhỏ nhưng nhìn đã biết giá trị không hề rẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!