Triệu Minh Thừa dẫn theo Thái y viện, cầm sổ ghi chép thị tẩm xem xét, nghiêm túc lật xem suốt một buổi chiều.
"Khó nói, là con của ai."
Triệu Minh Thừa đột ngột khép sổ lại, quay đầu nhìn ta đầy ẩn nhẫn.
Đây chính là chỗ tốt của việc làm nữ hoàng đế.
"Hoàng thúc, trẫm đã mưa móc đều khắp, vậy thì các vị kia cứ dựa vào bản lĩnh của mình đi."
Ta cúi đầu vuốt ve bụng, khẽ cười.
Triệu Minh Thừa cũng hết cách với ta, đành về nhà cúng bái Quan Âm bồ tát, hy vọng Bồ Tát phù hộ cho đó là con của Triệu gia.
Lý Huyền Ca đặt tay lên bụng ta: "Ta sẽ viết thư cho cha ta, nói là con của ta."
Ta nhẹ nhàng ôm lấy chàng: "Đợi ta sinh đứa bé này ra, người trong cung chàng cứ giải tán hết đi."
23
Mùa đông năm thứ sáu, ta sinh hạ nữ nhi Minh Cẩn, lập làm hoàng thái nữ.
Minh Cẩn từ nhỏ được nuôi dưỡng bên cạnh hoàng hậu, do Lý Huyền Ca đích thân dạy dỗ, văn võ song toàn, tâm tư thuần khiết.
Lý Huyền Ca có công ơn nuôi dưỡng vị hoàng đế tương lai như vậy, dù không phải con ruột, cũng hơn cả con ruột rồi.
Lý Tán hoàn toàn buông bỏ cảnh giác.
Năm thứ mười, Minh Cẩn tròn bốn tuổi.
Lý Tán tướng quân hoàn toàn giao binh quyền cho Lý Mục, từ Bắc cương ngàn dặm về kinh, tham gia đại thọ hoàng thái nữ, chuẩn bị hưởng thú vui sum vầy gia đình.
Trong bữa tiệc, Minh Cẩn bò lên người Lý Tán, theo lời Lý Huyền Ca dạy bảo, gọi Lý Tán là nội tổ phụ.
Lý Tán bế nó lên, nhìn trái nhìn phải, cũng không nhìn ra có phải người Lý gia hay không.
Lúc này, tuyết nhỏ lặng lẽ rơi.
Lý Tán đặt Minh Cẩn trở lại vào lòng cung nhân, vô tình ngẩng đầu lên, vừa lúc chạm phải ánh mắt ta.
Ta lặng lẽ đứng trên bậc thềm bạch ngọc, khoác áo choàng thêu hình chim phượng màu đen, cung nhân phía sau che dù cho ta, mỉm cười nhìn ông ta.
Ta ngồi trên long ỷ, Lý Tán đứng phía dưới.
"Mười lăm năm trôi qua, cuối cùng trẫm cũng được gặp Lý tướng quân."
Lý Tán tai khẽ động, nhìn về phía sau, nheo mắt lại, nhận ra hai bên đại điện đã giấu sẵn đao phủ thủ.
Lý Tán nhắm mắt lại: "Thì ra bệ hạ thật sự ghi hận đến vậy. Mười năm qua, nghe nói nữ nhi Minh gia xưng đế, ta còn tưởng là ta đa nghi, xem ra lần này vào cung cũng giải quyết được cho ta một mối tâm sự."
Ta nắm lấy tay vịn trên long ỷ, nghiêm túc và cẩn thận xoa nắn.
"Thù g.i.ế. c mẹ, ai có thể quên được? Lý Tán, ngươi có biết vì sao ta đợi nhiều năm như vậy không? Minh gia ta là dòng dõi thuật sĩ, biết bao nhiêu người trên đời dùng tiền tài, dùng lợi lộc, cố gắng sai khiến chúng ta xem mệnh! Nếu ta hoặc cha ta muốn mạng của ngươi, g.i.ế. c ngươi trăm lần ngàn lần, quả thật dễ như trở bàn tay!"
Giọng nói của Lý Tán vang vọng trong đại điện: "Vậy thì bệ hạ chính là vì, ngồi vào vị trí mà ta muốn ngồi nhất, dùng miệng lưỡi của hoàng đế để nói cho ta biết, Lý gia ta tuyệt đối không có khả năng đoạt được thiên hạ sao?"
Ta nắm c.h.ặ. t t.a. y vịn long ỷ, vẫn cúi đầu, lạnh lùng ngước mắt nhìn ông ta: "Lý Tán, tầm nhìn của ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi. Ta có thể đợi đến mười lăm năm sau, đợi đến khi ngươi bình yên giao ra binh quyền, chính là muốn g.i.ế. c ngươi, nhưng không phá vỡ sự thống nhất của thiên hạ, không hủy hoại sự thái bình ổn định của Bắc cương, không để bách tính Bắc cương rơi vào cảnh chiến tranh loạn lạc!"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!