***
"Sư thúc này của ngươi, e rằng sau cùng sẽ trở thành kẻ 'Tiên không phải tiên, ma chẳng phải ma.'." Giọng Lạc Vân Kỳ trầm đục, trong đó còn không giấu nổi sự lo lắng.
Bao nhiêu năm qua y chưa từng thấy người trẻ tuổi nào có tư chất tuyệt đỉnh như thế, có lẽ vì hợp ý, hoặc vì nhớ tới bản thân năm xưa, bất kể là nguyên nhân gì, y cũng có một loại yêu quý mơ hồ với Liễu Ký Minh.
Y vừa thốt ra câu này, sắc mặt Tạ Cẩn Du thoắt cái đã trắng bệch: "Cái gì là tiên không phải tiên, ma chẳng phải ma, Lạc tiền bối, ngài nói vậy là sao?"
"Tiểu tử này là con trai của Liễu Tương Sinh, ở thời của ta, Liễu Tương Sinh đã là chưởng môn nhân của Thương Vũ môn." Lạc Vân Kỳ nói thật chậm: "Tiểu cô nương, ngươi có từng nghe kể về trận ác chiến Tiên Ma chưa?"
Tạ Cẩn Du ngẩn người, gật đầu đáp: "Dĩ nhiên có nghe."
Lạc Vân Kỳ hơn họ ít nhất là hai trăm tuổi, cho nên trận chiến Tiên Ma mà y nói tất nhiên không phải trận Hạ Lăng phát động để cứu Thu Mi. Hơn trăm năm trước quả thật từng nổ ra một trận ác chiến rất lớn, chính vào trận chiến tranh đó mà các tu sĩ đã đẩy lùi Ma tộc tới vùng Tây Bắc cằn cỗi, phong ấn lão Ma tôn, đặt quyền kiểm soát của tu sĩ nhân tộc trên đại lục.
Nhưng cũng vì trận chiến này mà có vô số tu sĩ cấp cao ngã xuống, Ma tộc cũng tổn thương sinh lực, vì vậy ngoài những trận đấu nhỏ giữa hai tộc ra thì chẳng còn liên hệ nào khác nữa.
Khi Tạ Cẩn Du xuyên tới đây, phân cảnh Ma tộc trong "Đọa Tiên" vẫn chưa bắt đầu, thế nhưng cô vẫn nắm rất rõ bối cảnh đặt ra này.
Lạc Vân Kỳ gật đầu nói: "Chi tiết bên trong thật ra không thể kể hết trong dăm ba câu. Khi đó nếu không nhờ Ma tộc xuất hiện nội gián, thì chúng ta đã chẳng thắng lợi dễ dàng, còn phong ấn được Ma tôn, đồng thời đuổi Ma tộc về Ma khu."
"Tiền bối nói nội gián?" Tạ Cẩn du cau mày, chuyện này thật tình cô chưa nghe bao giờ.
Lạc Vân Kỳ gật đầu: "Ngay vào lúc tu sĩ và ma tu tranh đấu bất phân thắng bại, lực lượng tương đương, đôi bên đều tổn thất trầm trọng, thì chính là lúc Liễu Ký Minh, cũng chính là tiểu tử đó... ra đời."
Chân mày Tạ Cẩn Du dần giãn ra, như đang tưởng tượng tới dáng dấp trẻ con yếu ớt của Liễu Ký Minh.
"Phụ thân của hắn là Liễu Tương sinh, cũng chính là Liễu chưởng môn khi đó." Lạc Vân Kỳ dừng lại chốc lát rồi nói tiếp: "Thế nhưng mẫu thân của hắn thì chẳng biết là ai."
"Sao lại thế được?" Tạ Cẩn Du ngơ ngác: "Trong Thương Vũ môn đâu đâu cũng lưu truyền sự tích ngọt ngào của Liễu chưởng môn với chưởng môn phu nhân, nghe đâu năm xưa chính là đôi thần tiên quyến lữ nổi danh cơ mà. Sau khi chưởng môn phu nhân qua đời, Liễu chưởng môn chẳng mấy chốc cũng đi theo."
Lạc Vân Kỳ cười lắc đầu: "Tiểu cô nương, ngươi đừng vội, từ từ nghe ta kể đã."
Tạ Cẩn Du thức thời ngậm miệng lại: "Tiền bối nói tiếp đi ạ."
"Sở dĩ bảo mẫu thân của hắn chẳng biết là ai, ấy là do hầu như chưa có ai từng gặp nữ nhân này. Liễu Tương Sinh chỉ nói đó là đệ tử của Thương Vũ môn, những thứ khác đều không biết. Lai lịch của cô ta có hơi kỳ quặc, sinh hạ hài tử mà danh không chính ngôn không thuận. Chẳng qua khi đó thời cuộc hỗn loạn, cho nên chẳng có ai bận tâm truy cứu kỹ mà thôi."
Khóe miệng Tạ Cẩn Du giật lên, không nói được một lời.
"Về sau, hai người này coi như gạo nấu thành cơm, tổ chức một đại điển kết minh vô cùng long trọng, người bên ngoài cũng chẳng có cớ để nói ra nói vào nữa." Lạc Vân Kỳ đăm chiêu.
"Người đó là mẫu thân của Liễu sư thúc sao..." Mắt Tạ Cẩn Du lóe sáng, gần như đã đoán ra đoạn sau.
"Lúc ấy loạn lạc như vậy, nữ nhân này lại có lai lịch bất minh, mà bề ngoài của Ma tộc cấp cao thì khó phân biệt với nhân loại, cho nên thân thế của Liễu Ký Minh..."
Quả nhiên, thân thế của Liễu Ký Minh không đơn giản. Sau khi mẫu thân hắn qua đời, Liễu Tương Sinh cũng mất theo, chuyện này cũng nhanh chóng lắng xuống như mây bay tên bắn, nếu Lạc Vân Kỳ không nhắc tới thì dám chắc cô cũng không nghĩ đến phương diện này.
Ma tộc và Nhân tộc cấm thông hôn, tương tự như Lạc Vân Kỳ và nữ tử yêu tu mà y yêu thương vậy. Mỗi chủng tộc đều có công pháp tu hành của riêng mình, Ma tộc dũng mãnh đã quen với giết chóc, nên khí của họ đầy sát phạt rắn rỏi. Tu sĩ Nhân tộc thì có rất nhiều môn phái với nhiều phương pháp khác nhau, nhưng dù là kiếm tu sát ý lẫm liệt thì vẫn ôn hòa hơn Ma tộc. Tới nay, chưa từng nghe nói có tu sĩ nhân loại nào thông hôn với Ma tộc rồi sinh ra hài tử, càng không nói đến công pháp tu hành.
Người có huyết thống Ma tộc lại tu hành theo phương thức của tu sĩ nhân loại, không phải không tốt, thế nhưng, cũng như bắt một người Mộc hệ linh căn tu luyện công pháp của Thủy hệ linh căn vậy, về lâu về dài, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Nếu Lạc Vân Kỳ không đoán sai, thì tình trạng của Liễu Ký Minh hiện tại vô cùng nguy ngập.
Bây giờ hắn là chưởng môn của Thương Vũ môn, là đệ nhất kiếm tu của giới tu tiên, tháng ngày tu hành còn rất dài. Một khi chuyện này bại lộ, người chực chờ để giậu đổ bìm leo chắc chắn không phải số ít.
Lòng Tạ Cẩn Du rối bời, bao nhiêu suy nghĩ đảo lộn trong đầu, rồi đột nhiên óc lóe sáng, buột miệng nói: "Tiền bối, nếu là thế thật thì ngài không thấy kỳ lạ lắm sao?"
"Lạ thế nào?" Lạc Vân Kỳ hỏi.
"Dù sao sư thúc cũng là con ruột của Liễu chưởng môn kia mà, nếu mẫu thân của sư thúc là Ma tu thật, thì lúc sinh con hai người nhất định đã dàn xếp mọi chuyện cho chàng đâu vào đó rồi, nếu biết rõ tu luyện công pháp tu tiên rất tai hại, thì lẽ nào lại trơ mắt nhìn sư thúc luyện tiếp được sao? Vả lại... còn mạo hiểm như thế, ép sư thúc phải đi tới bước đường hôm nay."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!