16
Trong suốt một tháng sau đó, tôi hiếm khi gặp lại Hạ Thần, cho đến bữa tiệc sinh nhật của bà Hạ.
Rất nhiều nam thanh nữ tú có mặt tại bữa tiệc đều là học sinh của Học viện Thanh Đằng.
Bà Hạ mặc bộ lễ phục lộng lẫy, cầm ly rượu cao chân, dáng vẻ tao nhã, mỉm cười nói:
"Năm nay con trai tôi vừa mới nhập học, có lẽ sẽ có chỗ chưa hiểu chuyện, mong các bạn học lượng thứ nhiều hơn."
Bà ấy khiêm tốn như vậy, tất nhiên sẽ không ai lên tiếng phản bác.
Tôi đứng một bên, mỉm cười nhìn những người khác không ngừng tâng bốc bà ấy.
Bà Hạ vẫy tay với tôi và Hạ Thần:
"Cẩn Cẩn, A Thần, lại đây nào."
Tôi bước đến đứng bên tay trái bà Hạ, còn Hạ Thần đứng bên phải.
Bà ấy nhìn tôi, cười nói:
"A Thần còn trẻ con lắm, có cháu trông chừng nó, cô mới yên tâm."
Câu nói này chẳng khác nào ngầm thừa nhận thiện cảm của bà đối với tôi.
Những người xung quanh đều là tinh anh, tất nhiên nghe ra được ẩn ý trong lời nói của bà Hạ.
Sự xuất hiện của Hạ Hân trở nên cực kỳ lúng túng.
Lẽ ra, hôm nay cô ta không nên có mặt, nhưng lại được Hạ Thần đưa vào.
Dù đã từ chối Hạ Thần, cô ta vẫn muốn ở bên cạnh anh ta, thể hiện chủ quyền.
Nhưng thủ đoạn của cô ta, làm sao có thể qua mắt những người ở đây?
Ít nhất, bà Hạ chắc chắn không cho phép con trai mình bị đùa bỡn.
Dùng tôi để chèn ép Hạ Hân, cũng nằm trong dự liệu của tôi.
Tôi khẽ cười:
"Dì Hạ cứ yên tâm, hơn nữa, Hạ Thần ở trường biểu hiện rất tốt."
Sợ tôi không hiểu ý, bà Hạ nói thêm:
"Dì nhờ cháu đấy, đừng để nó dễ dàng bị người khác lừa mất."
Câu nói này như đang ám chỉ Hạ Hân là kẻ lừa gạt.
Sắc mặt Hạ Hân tái mét, tức giận siết chặt nắm tay.
Thấy cô ta khó xử, Hạ Thần cau mày không hài lòng:
"Mẹ, mẹ đang nói gì vậy—"
Nhưng còn chưa nói hết câu, đã bị ông Hạ nhẹ giọng ngăn lại:
"A Thần, đừng làm mẹ con tức giận."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!